Kim Hạo Thiên biết nữ nhi không muốn mình khó xử nên mới nguyện ý đàn.
Kim Hạo Thiên giọng điềm tĩnh nói :
"Không cần, nếu con không thích phụ hoàng không ép buộc con, con nên nhớ con là đại công chúa của Hoa quốc những gì con không thích, không ai có thể ép buộc con được ".
Như Họa mỉm cười nói :
"Không sao đâu mà phụ hoàng, con mới luyện được một khúc cầm này rất hay nhưng chưa có dịp biểu diễn nhân đây con đàn cho mọi người cùng nghe luôn ".
Kim Hạo Thiên thấy nữ nhi vui vẻ ông mới gật đầu nói :
"Vậy thì tùy con vậy ".
Như Họa quay sang nhìn A Vũ, A Vũ hiểu ý liền mang cổ cầm đặt giữa chính điện cho nàng, bao nhiêu ánh mắt đều dõi theo nàng.
Lúc này đây Như Họa nhẹ nhàng điềm tĩnh đi lên, nàng ngồi xuống rồi nhắm mắt lại định thần.
Nàng mở mắt ra rồi bắt đầu đàn, tiếng đàn nhẹ nhàng vang xa, những ai đã được nghe công chúa đàn rồi thì vô cùng tập trung, bởi vì tiếng đàn lần trước của nàng quá hay đã đồn khắp Hoa quốc, đâu phải ai cũng có cơ hội để nghe đâu.
Mọi người chìm đắm vào tiếng đàn ai cũng không thể thoát ra nổi, một người không hiểu biết về âm luật như A Đạt Ba cũng chăm chú lắng nghe.
Bỗng nhiên nàng nhìn về phía hắn khiến cho tâm tình hắn rộn rạo vụ mừng, nhưng chi một lúc sau hắn đã hối hận, không hiểu vì sao tiếng đàn của nàng giống như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-soc-2k/3576820/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.