Rồi như sợ nàng đổi ý Y nói:
"Ta đã chọn được địa điểm để nhất song cầm rồi, nơi này không xa kinh thành lắm, vô cùng vắng người ta nghĩ rất thích hợp, ngày mai ta sẽ đợi nàng ở cửa cung nhé, thôi nàng trở về đi không cung nữ lại đi tìm ".
Không để cho nàng từ chối Y nhanh chóng biến mất sau màn đêm đen, Như Họa cầm lấy cây trâm mà không biết phải làm sao.
Như Họa trầm ngâm đứng nhìn, sống qua một đời nàng hiểu được Vương gia và Thái tử đều có ý định với nàng nhưng mục đích như thế nào mà thôi.
Nàng quả thật khá đau đầu về chuyện này, hôm nay thái tử Lưu quốc đã mở lời, sau này sẽ còn rất nhiều người khác nữa nàng không biết mình có thể từ chối được bao nhiêu người nữa.
Nàng đã một lần làm con cờ cho hai nước nên nàng rất sợ sẽ phải đi vào vết xe đổ đó.
Nàng trở về phòng mà tâm trạng biết bao nhiêu ưu phiền, sau nhiều chuyện xảy ra nàng đã không còn đặt niềm tin vào ai nữa rồi.
Sáng hôm sau Như Họa xém chút nữa quên mất cuộc hẹn tối qua, may sao khi nàng vào phòng nhìn thấy chiếc trâm cài ở trên bàn nàng mới sực tỉnh.
Thời gian qua giờ hẹn cũng một canh giờ rồi không biết Y còn ở đó không, nhưng Như Họa vẫn cùng A Vũ mang cầm xuất cung, nàng có lệnh bài thông hành của phụ hoàng nên muốn ra lúc nào thì ra không cần phải xin phép ai.
Lúc ra đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-soc-2k/3576808/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.