Tiếng đàn nhẹ nhàng cất lên trong đêm tối, không biết hôm nay tâm trạng nàng tồi tệ thế nào mà từng kí ức đời trước lại ùa về.
Tiếng đàn của nàng lúc thê lương, lúc hi vọng, hi vọng một kì tích xảy ra rồi cuối cùng là sự thất vọng bạo phát, tiếng đàn như muốn xé gió giết người.
Nàng vô hình đã đàn đến thập sát trận, cây cối bên ngoài như bị ảnh hưởng bởi tiếng đàn, toàn bộ lá trên cây bị cắt rơi xuống thật nhiều.
Như Họa bỗng giật mình hồi hồn, nàng vội dừng lại tiếng đàn, do đột ngột nên Như Họa bị dây đàn cứa vào tay chảy máu, cũng may chỉ là một vết thương nhẹ.
Nàng mở choàng mắt ra vô cùng mừng rỡ, vậy là cuối cùng nàng đã lĩnh ngộ được Thập sát trận tầng cuối rồi, hóa ra là như thế không phải tiếng đàn chất chứa sát khí là được mà chính là nội tâm giằng xéo của sự trả thù ra sao.
A Vũ vội vàng giữ chặt bàn tay đang chảy máu của công chúa vừa băng bó vừa nói:
"Công chúa người thật là có ai bị đau mà cười giống như công chúa không, người xem chảy máu rồi kìa, nhỡ để lại sẹo thì sao ".
Như Họa mỉm cười nhìn A Vũ rồi nói nhỏ:
"Không sao đâu, ta không cảm thấy đau mà đang rất vui mừng ".
A Vũ lắc đầu không hiểu gì còn Như Họa thì không giải thích vì nàng biết vết thương này không là gì so với trước đây.
Trên người nàng và A Vũ còn thiếu gì vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-soc-2k/3576786/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.