Trường Xuân cung, Chiêu Đức Đế nhìn Cơ Thanh Hàm sắc mặt xanh mét đang hốt hoảng quỳ rạp xuống đất. “Là ai cho phép ngươi tự chạy đến? Hiện tại, có phải ngay cả lời của trẫm ngươi cũng không thèm nghe nữa?”
Hoàng Quý phi cùng Ngũ Công chúa làm như vậy, chẳng lẽ là coi hắn là kẻ ngốc? Chiêu Đức Đế ghét nhất chính là có người động tới uy nghiêm của hắn, bởi vậy, dù Cơ Thành Hàm là Công chúa được hắn sủng ái từ nhỏ tới lớn, giờ phút này cũng phải đối mặt với trận lôi đình của hắn.
Cơ Thanh Hàm chưa từng thấy Chiêu Đức Đế nghiêm khắc như vậy, Chiêu Đức Đế lúc này, không còn là phụ hoàng luôn yêu thương nàng, ánh mắt hắn nhìn nàng, không hề có chút ấm áp. Nàng ở trong mắt Chiêu Đức Đế, không khác gì một thần tử, thậm chí là một tôi tớ phạm tội.
Cho tới bây giờ, Cơ Thanh Hàm mới biết được sợ hãi là gì. Cả người nàng run rẩy, giống một động vật chịu kinh hãi, trong mắt tràn đầy khẩn cầu nhìn Chiêu Đức Đế. “Phụ hoàng, nhi thần sợ... Nhi thần thật sự sợ, người không biết, nhi thần đã nhiều ngày ở trong miếu Hoàng Gia tự, đều phải trải qua những ngày...”
Hoàng Quý phi cũng nói. “Hoàng thượng, cách cư xử này của Hàm Nhi đích thực không được, vừa nãy thần thiếp cũng có nói với nàng, đã đi tu, nên có bộ dáng của ngươi đi tu, há có thể bỏ dở nửa chừng? Chỉ là, Hàm Nhi từ nhỏ không rời thần thiếp, còn nhỏ như vậy lại phải tới miếu Hoàng Gia tự, sợ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-om-yeu/216942/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.