“Lam gia nguyện ý giúp chúng ta, thật sự là ngoài ý muốn. Có lẽ lần trước An Quốc công phu nhân cùng Thế tử đến bái kiến điện hạ thì đã kết thiện duyên. Năng lực của Lam gia không thể khinh thường, nếu Lam gia có thể đứng về phía chúng ta, điện hạ sẽ như hổ thêm cánh.” Phụ tá phân tích cho Thái tử.
Thái tử lắc lắc đầu. “Lam gia là mẫu tộc của phụ hoàng, chỉ trung thành với phụ hoàng, điểm này không thể nghi ngờ. Bọn họ là đại thần được coi trọng, không cần phải đứng về phe của ai.”
“Điện hạ nói có lý. Muốn để Lam gia giúp đỡ điện hạ trên trận doanh, quả thật không dễ. Bất quá, từ lần này có thể thấy được, chỉ cần điện hạ có thể tranh thủ giao tình với Lam gia, có thể khiến thái độ của Lam gia hơi nghiêng về điện hạ một chút, đối với điện hạ mà nói, cũng là một việc cực kỳ có lợi.”
“Bổn Thái tử sẽ tận lực.” Thái tử thản nhiên nói.
Nói như thế, nhưng hắn cũng không chuẩn bị sẽ làm những gì.
Gia tộc giống như Lam gia, muốn có được hảo cảm của bọn họ, chỉ dựa vào lợi ích là không được, còn phải dựa vào chân tình. Nếu hắn thực tâm đối đãi với Lam gia, có lẽ cũng đổi được vài phần chân tâm từ Lam gia.
Bất quá, việc lần này, Thái tử không thừa nhận rằng Lam gia giúp đỡ mình. Nghĩ đến Lam Thừa Vũ xả thân cứu Bảo Lạc, nghĩ đến Lam gia cơ hồ cũng phái nhân thủ đi tìm Quốc sư cùng lúc với mình, Thái tử cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-om-yeu/216940/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.