"Thất điện hạ sốt đã nhiều ngày như vậy, chủ tử chính có một chút thời gian rảnh liền đến canh giữ ở trước giường của ngài, chỗ nào đều cũng không muốn đi. Ngài hôn mê không tiện ăn cơm, chủ tử liền tự mình xuống bếp làm chút canh bổ dưỡng cho ngài, một ngụm một ngụm rót vào trong miệng của ngài. Ngài uống canh xong, chủ tử mới có tâm tình ăn mấy miếng cơm. Chủ tử đối với ngài cũng chính là dốc hết tim phổi a." Tâm phúc Mặc Trúc ở bên người Chu quý phi ở một bên nói.
Có những lời nói Chu quý phi không tiện mở miệng, các nàng làm nô tỳ liền phải giúp đỡ Chu quý phi nói ra. Các nàng phải để Thất hoàng tử biết chủ tử của các nàng đối tốt với tiểu chủ tử thế nào mới được.
- "Rốt cuộc cũng là mẫu tử ruột thịt, tuy rằng mấy năm bị tách ra, nhưng ngài một khi có chuyện gì, chủ tử vẫn cực kỳ lo lắng cho ngài."
Cung nữ Mặc Cầm cũng đi theo hát đệm. Mấy ngày nay đều là Mặc Cầm ở bên hầu hạ Thất hoàng tử hôn mê.
Mặc Cầm tuy không bằng Mặc Trúc được Chu quý phi nể trọng, nhưng cũng biết, tâm nguyện lớn nhất của Chu quý phi chính là có thể đem tâm của Thất hoàng tử mang trở về. Nếu đã như vậy, nàng phải để Thất hoàng tử biết, tuy rằng không có một cái dưỡng mẫu thương yêu, nhưng tiểu chủ tử vẫn còn có một mẫu thân ruột thịt đau hắn, cùng quan tâm hắn.
Thất hoàng tử tuổi còn nhỏ như vậy, lúc này lại thương tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-om-yeu/1154496/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.