Hôm sau, thợ thủ công quả thực mang một tá bút chì đến Lãnh Nguyệt Cung, tuy rằng bề ngoài thoạt nhìn vẫn có chút chênh lệch so với bút chì ở hiện đại, ngòi bút có chút thô, Sơ Hạ tự mình chỉnh sửa, gọt ngòi bút chì thành nhiều kích thước khác nhau, thuận tiện cho việc vẽ các chi tiết có độ dày mỏng theo nhu cầu.
Nhìn đống bút chì trên bàn, trong lòng Sơ Hạ như nổi bùng lên ngọn lửa. Cô đi đến Đoán tạo cung yêu cầu các thợ thủ công chuẩn bị một căn phòng cho mình để vẽ, cũng thuận tiện để thảo luận thiết kế kết cấu và tính khả thi với những người này, dù sao Sơ Hạ cũng không biết được trình độ của các thợ thủ công ở cổ đại như thế nào.
Tựa hồ là tìm thấy niềm đam mê của mình, Sơ Hạ gần như ngày nào cũng vào lúc trời chưa sáng liền đến Đoán tạo cung, đến khuya mới trở về Lãnh Nguyệt Cung, Sở Sương Thiển cũng chỉ thấy cô có vài lần, còn cô thì mãi đắm chìm trong thiết kế nên cũng không biết tình địch của mình đã trở lại kinh thành.
Sau khi Phỉ Kiếm ra mắt Sóc Đế xong vốn định đi gặp Sở Sương Thiển, nhưng lại bị Mặc Tâm báo lại Sở Sương Thiển không có ở đây, mà Mặc Tâm cũng không muốn đem hành tung của Sở Sương Thiển nói cho Phỉ Kiếm, tùy tiện mượn cớ qua loa rồi đi mất.
Phỉ Kiếm cũng không giận, hắn biết Mặc Tâm khẳng định biết, chỉ là do Sở Sương Thiển luôn luôn đặc biệt đối xử tốt với mấy cái thiếp thân cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-ngai-qua-ba-dao/1812813/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.