Sở Sương Thiển ngồi ở bên trong thư điện, tay cầm bút lông cừu, ở trên giấy vẽ để lại một cái tên, bên trong thư phòng truyền đến mùi hương của mực tàu. 
Họa Bì đứng ở phía sau Sở Sương Thiển, vẻ mặt đạm mạc nhìn phía trước, ngoài cửa dương quang chiếu vào như muốn nghênh đến một người khó chơi. 
Đại khái nửa tách trà, Tiểu Tử vội vã chạy vào, hướng Sở Sương Thiển cúi thấp người. 
"Trưởng công chúa, Văn Thừa tướng tới." 
Sở Sương Thiển tay cầm bút lông ngừng lại, bên mép lộ ra nụ cười nhạt, nàng kéo tay áo qua, đem bút lông đặt lên giá bút, sau đó quét tay áo, ngồi ngay ngắn. 
"Thỉnh hắn tiến vào." 
Văn Ý cả người mặc quan phục đỏ thẫm, trên ngực có thêu một con hạc trắng, bên hông đeo đai lưng bạch ngọc, tóc muối tiêu được búi lên, đôi mắt nhu hòa đã có một chút âm lãnh không dễ phát hiện, nếp nhăn nơi khoé mắt tựa như phác họa ra một người có âm mưu không muốn người biết. 
"Tham kiến Trưởng công chúa." 
Ngữ khí không kiêu ngạo cũng không tự ti, hơi hơi khom người, hai tay chắp lại thi lễ, cúi đầu, cấp bậc lễ nghĩa ngược lại phi thường chu toàn. 
"Không cần đa lễ, Văn Thừa tướng xin đứng lên." 
Sở Sương Thiển hơi vươn tay, làm động tác "Khởi", khóe miệng vẫn duy trì nụ cười hoàn mỹ nhất như cũ. 
"Không biết Thừa tướng tới đây có việc gì không?" 
Ngữ khí Sở Sương Thiển cũng không có thanh lãnh như mọi khi, trái lại tăng thêm vài phần từ tốn. 
"Sợ rằng công chúa cũng biết rõ chuyện Đường 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-ngai-qua-ba-dao/1812793/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.