Sơ Hạ cảm thấy sự vật trước mắt dần dần biến thành màu đen, xương bả vai như muốn vỡ nát, ngực như bị nổ tung vậy, ngay cả việc hít thở cũng khó khăn...
Thì ra đã bố trí tới hai cơ quan...
Sơ Hạ nằm trên đất, một chút khí lực xê dịch cũng không có...
Mình thật sự phải chết ở chỗ này sao...
Quay đầu lại, Đường Thư Niên vẫn còn ngất xỉu trên đất...
Không được, nếu giờ phút này lại thất bại, nhất định sẽ liên lụy đến Trưởng công chúa.
Nghĩ đến đây, Sơ Hạ dùng hết tất cả sức lực bò dậy, vịn tường, ổn định thân thể ngã nghiêng.
Cô lau vết máu ở khóe miệng đi, xốc lại tinh thần, chậm rãi bước ra ngoài.
Cô nhìn bốn phía, nơi này hẳn đã bị Đường Thư Niên cấm vào, cho dù trong phủ xuất hiện thích khách, cũng không có bất kỳ gia tướng hoặc binh lính nào dám tới gần nơi này.
Cô nén đau, đi tới tiền thính thì thấy bọn gia tướng còn đang chạy loạn như con kiến nằm trên chảo nóng vậy.
"Lăng đại nhân, ngài không sao chứ?!"
Một tên gia đinh chạy tới hắn thấy thần sắc Sơ Hạ tái nhợt, Sơ Hạ được xem là thượng khách Đường phủ, tất cả mọi người đều không dám thờ ơ.
"Ta không sao, đã bắt được thích khách chưa?"
Sơ Hạ mở miệng lại thấy gia tướng mặt đầy lúng túng lắc đầu.
"Không tìm được thích khách."
Tên gia đinh dừng một chút, tựa hồ nhận ra được cái gì, ngay sau đó mở miệng.
"Thị vệ Lăng đại nhân đâu?"
Sơ Hạ nhíu mày, nói: "Thương thế rất nặng, cánh tay bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-ngai-qua-ba-dao/1812788/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.