Hôm nay coi như đã vượt qua được cơn bão của Sở Sương Thiển, nhưng Lăng Sơ Hạ luôn cảm thấy ngày mai sẽ lại có một trận bão táp khác.
Buổi sáng, Lăng Sơ Hạ như thường phụng bồi Sở Sương Thiển ở thư điện phê duyệt tấu chương, sau khi ăn xong Tiểu Kỳ liền tới truyền đạt nói Binh bộ Thượng thư Lâm Chính Lãng đã tới.
Lâm Chính Lãng đi tới thư điện, làm đại lễ với Sở Sương Thiển.
"Đứng lên đi."
"Tạ công chúa."
Sở Sương Thiển giương mắt, con ngươi lạnh như băng nhìn Lâm Chính Lãng, khóe miệng khởi lên một nụ cười yếu ớt.
"Nghe nói, thiên kim của Lâm đại nhân muốn lập gia đình?"
Hiển nhiên trong mắt Lâm Chính Lãng chợt lóe lên kinh hoảng, hắn muốn mở miệng, nhưng ngầm ra hiệu nhìn Lăng Sơ Hạ, Lăng Sơ Hạ chú ý, nguyên lai Lâm Chính Lãng là cảm thấy mình đang cản trở ông ta.
"Công chúa, nô tỳ xin được cáo lui trước."
Lăng Sơ Hạ có chút nhãn lực, Lâm Chính Lãng đã muốn nói, nhất định không muốn người thứ ba nghe.
"Không cần."
Sở Sương Thiển kêu Lăng Sơ Hạ đứng lại, sau đó dùng ánh mắt mười phần uy hiếp nhìn Lâm Chính Lãng, nói: "Bổn cung cho là, chuyện này không đến mức không thể cho người biết, Lâm đại nhân, ngài cảm thấy thế nào?"
Lâm Chính Lãng lau mồ hôi, liền vội vàng gật đầu nói phải, hắn còn quan sát Lăng Sơ Hạ một cái, hắn biết Lãnh Nguyệt Cung chỉ có năm tỳ nữ, ai hắn cũng đã gặp qua, nhưng người đi theo Sở Sương Thiển hôm nay lại là người mới, đây là chuyện cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua-ngai-qua-ba-dao/154159/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.