Vương Nghiên vẫn im lặng suốt dọc đường ngồi kiệu đến phủ Thái sư. Vừa xuống kiệu, y đã tóm lấy một người hỏi ngay: “Vương Tuyên đâu rồi?” 
Tiểu tư bị níu lại run rẩy đáp: “Bẩm… bẩm đại thiếu gia, nhị thiếu gia đang ở Vấn Tuyết viên cùng…” 
Tên giúp việc còn chưa dứt lời, Vương Nghiên đã đẩy gã qua một bên, sải bước đi đến Vấn Tuyết viên. 
Vương Tuyên đang cùng với mấy bằng hữu ở trong vườn xem hồ cơ nhảy múa, vừa liếc thấy Vương Nghiên lập tức đứng dậy: “Ôi, ca, vụ án của huynh đã xong rồi à? Đúng lúc…” 
Vương Nghiên xanh mặt nhìn hắn chằm chằm, phun ra một chữ: “Đi.” 
Vương Tuyên vẻ mặt mù mờ, đặt ly rượu xuống, cùng Vương Nghiên đi ra khỏi vườn, đến một tĩnh phòng. Vương Nghiên vừa vào đến cửa phòng, đột nhiên vung tay, hung hăng đấm cho Vương Tuyên một cú. 
Vương Tuyên bất ngờ không kịp phòng bị, lảo đảo thân người, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất. Hắn bưng mặt ngạc nhiên hỏi: “Ca, huynh làm gì vậy?” 
Vương Nghiên xanh mặt, cười nhạt: “Ngươi còn dám hỏi ta? Hôm qua, hai a hoàn của Liễu gia chết trong đại lao Hình bộ, có phải là do ngươi giết không? Con quỷ trong Liễu phủ, có phải là do ngươi dựng lên không? Vật chứng đều đã bày ở Hình bộ hết rồi, tối nay ngươi ngủ trong đại lao đi!” 
Vương Tuyên ngơ ra một lúc, kêu oan: “Ca, không phải đệ mà!” 
Vương Nghiên nheo mắt: “Không phải ngươi? Chuyện mẹ mìn nhận ngân lượng, ngụy tạo kỹ nữ lầu xanh thành gái nhà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-an/2543707/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.