“Đại nhân, gần đây công vụ nặng nề, mong ngài bảo trọng quý thể.”
Lan Giác vừa xem xong công văn, đóng sổ lại, nhấc tay xoa xoa mi tâm. Tiểu lại bưng trà đến trước bàn công văn, liền nói thế.
Lan Giác vừa mới bưng tách trà lên nhấp một ngụm thì Thượng quan Lang trung của Chủ Khách ty đã đến đưa danh mục quà tặng dự kiến cho các nước chư hầu vào cuối năm. Lan Giác đặt tách trà xuống, nuốt vội ngụm trà, không tránh được bị sặc, bất giác ho vài tiếng. Thượng quan Lang trung lập tức nhìn y với vẻ lo lắng nói: “Đại nhân, trời lạnh gió hàn không dễ tránh, hôm nay ngài nên trở về nghỉ ngơi sớm đi, sức khoẻ vẫn là trên hết.”
Lan Giác khẽ cười đáp: “Chỉ là bị sặc mà thôi, không phải bị cảm mà ho đâu. Cảm tạ đã quan tâm.” Rồi nhận sổ trong tay của Thượng quan Lang trung. Thượng quan Lang trung nhìn sắc mặt của y, trong mắt ngập tràn lo lắng.
Tối đến, Lan Giác trở về phủ, gia nhân phục vụ y tắm rửa, nói: “Lão gia, tối nay đừng thức khuya nữa, nghỉ ngơi sớm đi ạ.”
Lan Giác gọi Lan Huy đến xem bài tập của nó, Lan Huy đu trên đầu gối của cha mình nói: “Cha à, cha ngủ sớm đi, Huy Nhi không làm ồn đâu.”
Sáng ngày hôm sau thức dậy, Lan Giác cảm thấy đầu nặng trịch còn cơ thể thì bải hoải, không kìm được ngáp liền hai cái. Gia nhân giúp y chỉnh trang phục ngẩng đầu nhìn y, sau khi đứng dậy nhỏ tiếng nói: “Lão gia, tối nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-an/2543627/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.