*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện tuyết rơi ngẫu nhiên chỉ là một hồi lãng mãn, nhưng nếu gió Bắc ngoài cửa sổ vẫn một mực thổi mạnh, thì cũng không quá tốt. Hồ ly bà ngoại mỗi đêm đều phải ôm TV xem dự báo thời tiết, than vài tiếng lo lắng sốt ruột, lo lắng rằng cây nhỏ sẽ bị đông lạnh rụng hết lá, thế cho nên liền gửi tới khăn quàng cổ cùng mũ mới từ Thanh Khâu, dặn dò cậu nhất định phải ngủ nhiều ít ra ngoài lại.
Quý Tinh Lăng đề ý kiến/l “Vì sao tôi không có?”
Lâm Cạnh chỉ vào cái khăn quàng cổ một màu đỏ như lửa trên sô pha: “Hoặc là tặng cho cậu.”
“Tôi không cần.” Quý Tinh Lăng dối trá từ chối, lại đè đầu cậu, “Buổi chiều nhớ tới xem tôi chơi bóng, đừng đến trễ.”
“Yên tâm đi.” Lâm Cạnh ngồi xổm xuống đổi giày, “Tôi đến thư viện tìm tài liệu, đúng hai giờ sẽ đến.”
Mỗi một năm thi đấu bóng rổ đều là vở kích lớn trong trường Thần Đại, muốn vé còn phải dựa quan hệ, năm nay bởi vì có Quý Tinh Lăng, mức độ phổ biến chỉ có tăng chứ không có giảm. Buổi chiều 1 giờ rưỡi, Lâm Cạnh đứng ở hàng cây xanh bên đường cạnh Thần Đại, lấy vé vào cửa ra muốn nhìn xem đi vào chỗ nào, đã có người dán lại gần hỏi: “Bạn học, bán giá cao hông?”
“Không bán.” Lâm Cạnh cất vé lại túi, “Xin hỏi sân vận động có phải đi con đường này hay không?”
“Hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cap-ba-son-hai/1801055/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.