Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giữa tháng bảy, hai người một trước một sau nhận được thư thông báo trúng tuyển. Lâm Cạnh mở tủ lạnh, ném cho Quý Tinh Lăng một chai nước: “Chừng nào thì cậu về Thanh Khâu cùng Bồng Lai?”
“Hửm, sau cậu lại biết, mẹ tôi nói cho cậu?”
“Không, tôi đoán.” Lâm Cạnh tiếp tục nghiên cứu máy ép nước mới, đúng sự thật trả lời, “Bởi vì bọn họ năm trước lúc cậu thi được 18 điểm cũng chúc mừng.” Suy ra, thi được 603 hẳn là sẽ cho lên trời.
Tuy rằng đích xác là như vậy.
Trường bối của bộ tộc Kỳ Lân đều sinh hoạt ở Bồng Lai, ông nppki sau khi nghe được thành tích cháu mình vui mừng khôn xiết, đã thúc giục bảy tám lần bảo họ mau về nhà, thậm chí còn uy hiếp nếu không thể gặp lại cháu trai, bản thân sẽ tuổi già sức yếu “Ầm” lại đây. Mà bà ngoại Cửu vĩ hồ ở Thanh Khâu cũng sớm gọi điện thoại tới, hỏi cháu ngoại bảo bối khi nào mới có thể về quê. Lịch trình kể tiếp của đại thiếu thoạt nhìn vô cùng kín, bất quá trước đó hắn sẽ ở lại Cẩm Thành ăn sinh nhật mười tám tuổi.
Lâm Cạnh hỏi: “Cậu đã sắp xếp gì?”
“Không sắp xếp.” Quý Tinh Lăng đi đến phía sau cậu, hỗ trợ cắt linh quả thành từng miếng nhỏ, “Tôi đã nói với mẹ năm nay không đặt nhà hàng, muốn đi ra ngoài giải sầu.”
Lâm Cạnh quay đầu lại nhìn hắn.
Quý Tinh Lăng tận lực làm bản thân thật có vẻ là thiếu niên tốt phi thường chính trực thuần khiết: “Mấy ngày nay cậu mới vừa thi xong《 địa lý yêu quái》 đúng không, vừa lúc có thể nghỉ ngơi một thời gian, muốn đi chỗ nào?”
“Tôi muốn đi chỗ nào cũng có thể?”
“Đương nhiên.”
“Lý Mạch Viễn cùng Vi Tuyết tuần trước hình như đến Nông Gia Nhạc hái nho ——”
“Bỏ đi, cậu vẫn nên im lặng đi, sinh nhật để tôi định đoạt.”
Hái nho gì, quá tầm thường, không chịu được.
Thầy giáo tiểu Lâm rất phối hợp: “Há, vậy tùy tiện.”
Cậu vừa mới nhận được một con số tiền lớn từ học bổng Trạng Nguyên hàng đầu, còn dành thời gian để tham gia vào một số ứng dụng học hỏi trực tuyến, tiền cậu tích góp tuy rằng không thể mua con xe Bugatti Veyron mà bạn trai tâm tâm niệm niệm, nhưng cũng có thể chuẩn bị một món quà sinh nhật không tồi.
Quý Minh Lãng cùng Hồ Mị Mị đã dọn về biệt thự Hoán Khê, Quý Tinh Lăng ở lại chạy hai nơi, đại đa số thời gian vẫn ở lại Giang Ngạn Thư Uyển như cũ—— lý do là giúp Lâm Cạnh học bổ túc chương trình học yêu quái. Không sai, Tinh ca cũng có lúc dạy học cho người khác, phong thuỷ chính là điên cuồng thay phiên nhau như vậy.
Phỏng ngủ nhỏ nhà 1301, Lâm Cạnh bưng một mâm trái cây ngồi ở trên bàn, xem Quý Tinh Lăng đang làm bài tập cho mình: “Cậu viết chữ đẹp hơn một chút.”
“Tôi đã chép mười lăm trang, tay thật sự rất mỏi, xin cậu đừng yêu cầu cao như vậy được không.”
Thầy Long Mã dạy môn địa lí vừa cáu kỉnh vừa nghiêm khắc, tiếng phổ thông không có quan hệ một xu với tiêu chuẩn, tốc độ nói nhanh vô cùng, thường xuyên khiến thầy giáo Tiểu Lâm sinh ra ảo giác mình đang nghe người Afghanistan giảng bài. Dường như chỉ cần hoảng vài giây, bản đồ cũng đã từ phía nam kéo sang phía bắc, mà notebook vẫn là một mảnh trắng tinh tươm, còn sạch sẽ hơn mặt Tiểu Lâm có khiết phích.
Thầy giáo Long Mã đi tới, dùng cái móng gõ gõ bàn của cây non Long huyết thụ, phi thường bất mãn: “Đêm nay chép mỗi kiến thức năm lần, rồi để chuyển phát nhanh đưa tới văn phòng tôi.”
Lâm Cạnh từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên bị giáo viên bắt chép phạt. Sau khi tan học, cậu lật lật kiến thức môn địa lí, phát hiện tất cả chỉ là kiến thức vụn vặt……. giống như gạo rớt xuống mặt đất. Hoa Sơn, Âm Sơn, Thiên Sơn, Côn Luân sơn, Hoàng Hà, phần hà, hô đà hà, thanh Chương thủy, cảm giác chép hay không chép cũng không khác nhau, thứ không nhớ được vẫn không nhớ được, quá lãng phí thời gian. Vì thế ôm vở chạy đến nhà kế bên gõ cửa.
Quý Tinh Lăng đang chơi game: “Sớm như vậy đã tan học?”
“Ừ.” Lâm Cạnh trở tay đóng cửa lại, chủ động để sát vào hôn hắn một cái.
Quý Tinh Lăng đeo tai nghe, một bên tấn công một bên tranh thủ nói: “Trong tủ lạnh có đồ ăn, tự mình đi lấy, thuận tiện lấy hộ tôi lon Coca.”
“Được!” Lâm Cạnh thái độ phục vụ tốt đẹp, ở trong phòng bếp mân mê nửa ngày, làm ra một cái đĩa đựng trái cây, lại tìm cái ly xinh đẹp rót Coca, thêm đá thêm chanh, còn nhanh chóng lên mạng học, làm ống hút thành một hình trái tim lãng mạn.
Kết quả Quý Tinh Lăng cũng không ngẩng đầu lên: “Cảm ơn.”
Lâm Cạnh:?
Quý Tinh Lăng nằm xoài trên sô pha, còn đang vội vàng đánh game với đội, tạm thời không rảnh lo thầy giáo Tiểu Lâm. Nhưng không sao, lúc Lâm ca có chuyện cần nhờ bạn trai, cũng rất “Cuộc sống có thể khuất phục”. Cậu cắm một miếng dưa đút cho hắn,“Lúc nào thì cậu chơi xong?”
“Phỏng chừng còn phải một lúc nữa.” Quý Tinh Lăng phồng quai hàm, “Cậu có chơi hay không? Lão Hầu vừa lúc muốn đi ăn cơm, bọn tôi thiếu một vú em.”
Tận dụng thời cơ, nếu không thì mất, Lâm Cạnh nhanh chóng cường điệu: “Tôi không chơi, tôi không có thời gian. “
“Ừ, vậy cậu bận đi, tôi đi hỏi Trịnh Bất Phàm.”
“……”
Đây là hướng đi đối thoại gì mà thẳng tắp vậy?
Nhưng đường đường là Trạng Nguyên thi đại học có thể là người tùy tiện từ bỏ mục tiêu sao?
Nói giỡn, khẳng định không phải.
Vì thế cậu mạnh mẽ chen người lên sô pha, đặt cằm lên trên vai bạn trai, bình quân ba phút liền thở dài một lần, quả thực không khác máy thở dài hình người.
“Ngoan, làm sao vậy?” Quý Tinh Lăng sờ sờ đầu cậu.
“Hôm nay thầy phê bình tôi, bởi vì tôi nhớ không rõ Đông Sơn Tây Sơn Bắc Sơn là núi nào có sông nào.”
“Cậu mới học mấy ngày, nhớ không rõ rất bình thường.” Quý Tinh Lăng vòng tay qua vai cậu, “Ngồi lại đây một chút, bồi tôi chơi game.”
“Nhưng tôi chưa từng bị thầy cô phê bình.”
“Ai nói, lão Lý đã phê bình cậu, còn phạt đứng.”
“……”
Thầy giáo tiểu Lâm: Bỏ đi, mình không tức giận.
Đại thiếu gia chơi năm ván thắng hết năm, cảm giác mình ngầu tung trời, hỏi người trong lòng ngực: “Thế nào, tôi chơi vẫn ổn chữ?”
Lâm Cạnh mang theo giọng mũi nồng đậm“Ừ” một tiếng.
Bởi vì từ “Ừ” này nghe chán nản hết sức rõ ràng, dường như bị ăn thuốc súng, Quý Tinh Lăng cuối cùng cảm thấy ra không đúng: “Không cao hứng?”
“Thầy Long mã phạt tôi chép sách.”
“Ông ấy thường xuyên phạt học sinh chép sách, không phải chỉ nhằm vào cậu, không cần buồn bực như vậy.”
“Nhưng tôi đã chịu đả kích rất lớn.”
“Vậy cậu liền học địa lý nhiều hơn, tranh thủ thi được điểm tối đa một lần, để ông ấy lau mắt mà nhìn.”
“……”
Bạn trai đột nhiên trở nên tích cực chủ động hăng hái hướng về phía trước như vậy, thầy giáo Tiểu Lâm hơi nghẹn, đành phải chủ động đưa ra nhu cầu: “Quý Tinh Lăng, cậu giúp tôi chép một chút được không?”
“Không được, tôi giúp cậu chép thi không đạt tiêu chuẩn thì làm sao bây giờ.”
“Cầu xin cậu.”
“Nhanh chép đi, tôi bồi cậu.”
Lâm Cạnh vừa nhớ tới những kiến thức vụn vặt linh tinh của địa lý, căng da đầu, một nghìn lần cũng không muốn chép. Vì thế đôi tay ôm bạn trai: “Vậy cậu có muốn tiến hành một cuộc giao dục sắc không, tôi có thể thanh toán trước khi mười tám tuổi.”
“Tôi không muốn.” Quý Tinh Lăng bế cậu đứng lên, đi về phía bàn học,“Nếu môn địa lý của cậu không đạt tiêu chuẩn thì phải ở lại thi lại, du lịch của chúng ta làm sao bây giờ.”
Lâm Cạnh hôn hôn cổ hắn, cả người giống như một viên kẹo sữa lớn sắp hòa tan, vừa mềm vừa ngọt, còn tự mang theo các loại công kích âm thanh, bao gồm những tiếng rầm rì, thở ngắn than dài, gào gào a a không giới hạn, cùng với “Quý Tinh Lăng tôi không muốn chép”, “Quý Tinh Lăng cậu giúp tôi chép một nửa được không”, “Tôi thật sự có thể trước khi thi học hết toàn bộ”, “Tôi sao có thể thi địa lý không đạt tiêu chuẩn”, ầm ĩ tấn công.
Quý Tinh Lăng sắp bị cậu làm ồn đến chết.
Lâm Cạnh vòng hai tay qua cổ hắn, hai chân cũng vòng qua thắt lưng, rất giống như Vu Nhất Chu với cái cột của cậu ta.
“Quý Tinh Lăng, Quý Tinh Lăng, Quý Tinh Lăng.”
Đại thiếu gia bất đắc dĩ: “Tôi giúp cậu chép một lần, còn lại cậu tự chép.”
“Bốn lần.”
“……”
Dưới đèn bàn, Quý Tinh Lăng một bên chép địa lý yêu quái, một bên nhắc nhở: “Lúc cậu về nhà phải học một lần có biết hay không?”
“Ừ.” Lâm Cạnh nằm ở trên sô pha vui vẻ chơi game, “Hôm nay tôi nghe mẹ tôi gọi điện với cô Hồ, hình như đang thương lượng chuyện đi ngâm suối nước nóng trước khi đến Bắc Kinh, đó có phải là khu nghỉ mát lớn không?”
“Có một bộ phận mở ra cho con người, còn có một bộ phận ẩn nấp ở vực Sơn Hải, rất giống ở Thanh Khâu.” Nhắc tới Thanh Khâu, Quý Tinh Lăng lại hỏi, “Lần này cậu thật sự không cùng tôi trở về sao? Bà ngoại tôi rất muốn gặp cậu.”
Lâm Cạnh ngồi dậy một chút: “Cậu nói cho bà ngoại hồ ly của cậu?”
“Không phải tôi, là mẹ tôi.”
Nữ sĩ Hồ Mị Mị cơ bản đã đem bé ngoan nhà kế bên thành bé con nhà mình, đi đến nơi nào cũng phải khoe. Sau khi bà ngoại Cửu vĩ hồ nghe xong, cũng có chút hứng thú với cây non long huyết thụ thi được Trạng Nguyên, thu xếp muốn đào một hố thần cho cây ở sân sau, để đứa nhóc kia vào đó đứng.
Lâm Cạnh: “…… Tôi thật sự không cần hố, vì sao ai cũng muốn đào cho tôi một cái hố vậy?”
“Tôi đã nói với bà ngoại, Thanh Khâu cũng có rất nhiều hồ linh khí, nước đặc biệt sạch sẽ, cậu có thể vào trong nước ngâm một chút.” Quý Tinh Lăng dừng bút, “Vậy cậu muốn đi không?”
Lâm Cạnh hơi chút do dự, không phải cậu không muốn đi Thanh Khâu, nhưng lại cảm thấy, đây là tiệc của Quý Tinh Lăng, 603 điểm vốn rất đáng giá chúc mừng, nhưng nếu là có thêm một 680 như cậu ở bên cạnh, bạn trai chẳng phải sẽ bị lờ đi sao, bằng không đừng đi, chờ lần sau.
“Không có việc gì.” Quý Tinh Lăng nở nụ cười, “Tôi phát hiện cậu nghĩ rất nhiều, vậy nói như vậy là quyết định rồi, xong sinh nhật tôi đi một chuyến tới Bồng Lai, sau đó về Cẩm Thành đón cậu, chúng ta cùng đi Thanh Khâu.”
Lâm Cạnh hỏi: “Tôi có phải nên chuẩn bị một ít quà trước khi đến không?”
“Cậu đến đây mua.” Quý Tinh Lăng đưa cho cậu xem một cửa hàng trực tuyến.
Lâm Cạnh còn tưởng rằng là ứng dụng mua sắm cao cấp gì của yêu quái, kết quả mở ra vừa thấy, là cửa hàng dành cho thú cưng.
“……”
“Mua lục lạc bóng cao su, bánh quy que, còn có gậy cho mèo chơi, không sai biệt lắm là đủ rồi.” Quý Tinh Lăng tiếp tục chép sách, “Không phải cậu thích đám nhóc Cửu vĩ hồ sao, tụi nó mê chơi những cái đó, không cần quá cao cấp.”
9 tệ 9 bao ship là có thể tiếp xúc gần gũi với Cửu vĩ hồ, định giá này quả thực hàng ngon giá rẻ, thầy giáo Tiểu Lâm lập tức tỏ vẻ, bây giờ tôi liền chốt đơn!
*
Thanh Khâu phía xa, bà ngoại Cửu vĩ hồ đang giáo dục một đám cháu ngoại, các cháu phải học tập anh họ bà con xa, năm nay thằng bé đó thi đại học được 600 điểm, còn có anh long huyết thụ, đến lúc anh ấy tới, các cháu phải biểu hiện ngoan một chút, hiếu học một chút, đứng giống như mấy đứa ngốc ngậm bóng chạy loạn khắp đồi.
Đám nhóc lông trắng tinh xù xù mới sinh, không biết thi đại học là cái gì:“Ngao ngao ngao!”
Bà ngoại Cửu vĩ hồ dùng gậy gom đám cháu ngoại của mình lại, lo lắng sốt ruột, cảm thấy một đám nhóc trong sọt này không phải một bộ dáng có thể học tập tốt được.
Ai, cũng không biết có thể hay không để cây long huyết cây ở nhiều vài ngày, hảo hảo hun đúc một chút không.Chú thích:
Long mã: là hóa thân của kỳ lân, là sự kết hợp đặc biệt giữa rồng, lân và ngựa. Đó là một linh vật có sừng và bờm của rồng, mình của con hươu xạ, thân có vảy của kỳ lân, chân và móng của ngựa; cao “8 thước 5 tấc, xương cổ dài, cánh bên phải nhúng xuống nước mà không ướt, trên có thánh nhân để bức cổ đồ”.
Bánh quy que:

Gậy cho mèo chơi:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.