Mới đầu, Tô Sầm cảm thấy sắp xếp hồ sơ vụ án là một chuyện chẳng thú vị chút nào, nhưng chép được mấy hôm rồi cậu cũng ngộ ra điều huyền diệu trong đó. Từng vụ án đều được phá giải bởi trí tuệ của ông cha, chân tướng nằm trong những điều nhỏ nhất, chúng luôn khoác trên mình lớp áo giả dối, và cũng luôn có người lột lớp áo ấy đi, trả lại sự thật cho đời.
Bởi những năm Võ Đức mới dựng nước, điều lệ luật pháp chưa hoàn thiện, may sao khi ấy ai ai bận rộn chấn hưng xã tắc, chấn chỉnh non sông đã lênh đênh nhiều năm nên không có mấy vụ án lớn xảy ra. Sang đến những năm Vĩnh Long, hoàng đế Thái Tông Lý Úc kế thừa ngôi vị, vừa lên ngôi đã trừng trị rất nhiều bô lão trong triều. Khi ấy có đồn rằng Lý Úc lên ngôi bất chính, hoàng đế Thái Tổ vốn có ý truyền ngôi cho thái tử hiền lành, song khi Thái Tổ bệnh tật nguy nan thì Thái tử cũng đột ngột mắc bệnh hiểm nghèo, ra đi trước cả Thái Tổ. Hoàng đế Thái Tổ vừa nghe tin đã lập tức hóa rồng về trời. Truyền rằng Lý Úc khi ấy vẫn còn là Vương gia đã nhốt hết hoàng thất vào điện Tam Thanh, khi mọi người được thả ra thì Lý Úc đã đăng cơ rồi.
Hành động rình rang như vậy ắt không tránh khỏi bị người đời chê trách, chẳng qua Lý Úc cũng không phải kẻ tầm thường. Đầu những năm Vĩnh Long, vô số người chịu cảnh tù đày, biết bao người chỉ vì một câu không phải mà bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2535961/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.