Trước lúc lên đường, Tô Lam thết tiệc tiễn Ninh Vương, quan viên lớn nhỏ khắp thành Dương Châu đều đến từ biệt, chỉ có Lâm Tông Khanh lấy cớ mới nhậm chức phải làm quen công việc mà không đến.
Tuy lão không đến nhưng Ninh Vương cũng không quên lão, tức thì sai người tặng bức hoành phi “Cần chính vi dân” đến phủ, còn tặng thêm một câu “Lâm đại nhân kỷ luật nghiêm chỉnh, đúng là tấm gương cho bá quan.”
Làm vậy một là tỏ rõ mình rộng rãi hào phóng, không chấp nhặt với lão già kia.
Hai là… Lý Thích nhìn đám quan nhỏ thấp thỏm bên dưới, e là giờ đã đang mắng lão già kia rồi. Lâm Tông Khanh này không đến thì thôi, còn liên lụy đến họ nữa, Lâm Tông Khanh cần chính vì dân thì chẳng phải họ tự ý rời cương vị à?
Tô Sầm đỡ trán, Ninh Vương ưa đục nước béo cò, cuỗm hết ba nghìn lượng vàng tiền tham ô của thành Dương Châu, trước khi đi còn phải chọc giận lão Lâm, cậu có thể tưởng tượng được thầy cậu thấy bức hoành phi xong sẽ tức dựng hết cả râu lên cho mà xem.
Quá ba tuần rượu, Ninh Vương ăn dầm nằm dề ở nhà họ Tô lâu như vậy cũng phải thể hiện ít nhiều, hắn hỏi thẳng Tô Lam muốn được thưởng gì.
Tô Lam đứng dậy rồi lùi hai bước, hành lễ với Lý Thích.
“Vương gia không chê tệ xá đơn sơ mà hạ cố đến đây đã là vinh dự cho tệ xá, thảo dân không dám xin ân thưởng gì.” Sau lại nói: “Nhưng quả thật thảo dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2535423/quyen-3-chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.