Tô Sầm về đến nhà họ Từ đúng lúc mặt trời xuống núi, bóng đêm bao trùm. Ban đầu cậu còn định giải quyết nhanh bữa cơm cùng đám hạ nhân trong nhà, vậy mà vừa bước chân vào viện đã có người của cung Hưng Khánh đưa bữa tối đến.
Thế là Tô Sầm chỉ có thể ăn một mình trước ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, thể hiện hình tượng xa hoa tham dục của chế độ quan liêu vương triều Đại Chu một cách trọn vẹn và sâu sắc.
Tranh thủ giờ cơm, Tô Sầm còn hỏi xem có ai biết về hai ông chủ kia nữa không, nhưng Từ Hữu Hoài quá mức đề phòng, đến hai vợ lẽ cũng không hay biết gì.
Tô Sầm vừa ăn vừa nghĩ, xem ra vẫn phải xuống tay từ lão quản gia kia rồi.
Đến khi dùng bữa xong thì trời cũng tối hẳn, Tô Sầm và một nhóm nha dịch tụ tập ở sân sau, một đám hạ nhân cũng ỷ việc người đông đến góp vui, người nào người nấy thủ sẵn vũ khí – xẻng, chổi, chổi lông già,… thậm chí có người bê cả chậu máu gà từ bếp ra, bày trận chờ trước cửa phòng ngủ.
Thế nhưng con ma này lại có vẻ sợ người lạ, đến tận khi trăng treo giữa trời vẫn chẳng thấy bóng ma nào.
Tô Sầm ngẫm nghĩ, sau đó đuổi hết đám người về phòng, một mình vào phòng ngủ Từ Hữu Hoài.
Tất nhiên cậu không tin ma quỷ có thật trên đời, hẳn là a hoàn và người hầu kia vô tình bắt gặp thứ đặc biệt gì đó. Nếu sáng hôm qua Từ Hữu Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2535407/quyen-4-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.