Gần đến cuối năm, không ai muốn kiếm chuyện xui xẻo vào lúc này cả, Đại Lý Tự cũng nhàn nhã lạ thường. Không có việc gì làm, Trương Quân bèn khuấy động mọi người dọn dẹp Đại Lý Tự.
Tô đại nhân tay chẳng nhúng nước xuân, tất nhiên không tham gia cùng, thấy sắp có tuyết lớn, cậu vội vàng thu dọn đồ đạc chuẩn bị chuồn trước.
Nhưng chưa kịp ra cửa đã bị người chặn lại.
Ninh Tam Thông túm Tô Sầm đang định chuồn lại, hoàn toàn không quan tâm đến tâm trạng khao khát ra về của Tô Sầm. Hắn ngồi xuống, tự nhiên rót trà, nói với Tô Sầm: “Cuối cùng cũng bắt được huynh rồi.”
Tô Sầm nhìn gói đồ trong tay, sao lại cảm thấy như bị bắt quả tang vậy nhỉ?
Nha dịch bên ngoài gọi với vào: “Ninh Tam Thông, Trương đại nhân bảo huynh đi cọ nhà xí.”
Ninh Tam Thông vừa uống trà vừa nói: “Tôi phải thảo luận về vụ án với Tô đại nhân.”
Hóa ra là đến tị nạn.
Tô Sầm còn đang nhớ thương bức “Hậu Nghệ Phục Nhật Đồ” ở nhà, bèn dặn hắn về nhớ khóa cửa, sau đó lại định chuồn.
Ninh Tam Thông đặt chén trà xuống, nói: “Tô huynh, tôi có việc muốn bàn với huynh thật mà.”
Tô Sầm trợn mắt: “Bàn về cách cọ nhà xí hả?”
“Là về thi thể.” Ninh Tam Thông nghiêm túc nói: “Ta phát hiện vài vấn đề ở thi thể Lưu Khang.”
…
Thi thể của Từ Hữu Hoài, Lưu Khang, Tào Vĩ xếp thành hàng, dù đang là đông giá rét cũng đã có hiện tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2535381/quyen-4-chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.