Người đến là Hoàng Miễn.
Chẳng qua lần này hắn đến một mình, không dẫn Trâu Minh Kính theo. Khi Tô Sầm về thì Hoàng Miễn đang đi qua đi lại trước cổng nhà.
Hơn một tháng không gặp, không biết đã đỡ nóng tính hơn chưa.
Tô Sầm bước lên: “Sao Hoàng huynh không vào nhà mà đứng ngoài cửa làm gì?”
Hoàng Miễn thấy Tô Sầm mới dừng bước, khách sáo chắp tay: “Hôm đó có điều mạo phạm, sợ Tô đại nhân không hoan nghênh.”
“Sao Hoàng huynh lại nói vậy.” Tô Sầm mỉm cười, dẫn hắn vào: “Mời Hoàng huynh, có gì vào nhà rồi nói.”
Ngồi vào sảnh, Hoàng Miễn mới nói rõ mục đích: “Vẫn là chuyện hôm đó, xin nhờ Tô huynh điều tra giúp tôi.” Nói xong, hắn đứng dậy nghiêm túc hành lễ với Tô Sầm: “Chuyện liên quan đến tính mạng của em nhà, hãy mong Tô huynh không so đo hiềm khích trước kia, đừng từ chối tôi.”
Tô Sầm vội đỡ hắn, thái độ của người này khác một tháng trước nhiều như vậy, xem ra là hết cách thật rồi.
Tô Sầm đỡ hắn ngồi xuống, hỏi: “Có phải có manh mối gì không?”
Mắt Hoàng Miễn sáng lên, ngẩng phắt đầu: “Sao huynh biết…”
“Trước đây huynh không chắc em huynh có nguy hiểm tính mạng hay không nên không sốt ruột, lần này này tôi thấy huynh khác trước rất nhiều, có thể thấy huynh rất sốt ruột, nên chắc là có manh mối gì rồi đúng không?”
Hoàng Miễn nghiêm túc nghe Tô Sầm nói xong, cười bất lực: “Lần trước để Tô huynh chê cười rồi. Sùng Chi nói phải, Tô huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2534987/quyen-5-chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.