🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hổ Tử cúi đầu im lặng một hồi mới từ từ ngẩng lên: “Anh, có phải anh không tin em không?”



Tô Sầm sửng sốt, nhìn vào cặp mắt kia, trong lòng bỗng như bị một cái gai mềm đâm vào.



Hiểu biết quá sớm khiến người ta học được cách quan sát lời nói sắc mặt, mà ánh lên trong cặp mắt kia là sự tổn thương và xa cách khi bị nghi ngờ.



Tô Sầm mềm lòng xoa đầu nó, mái tóc ngắn cứng cáp chọc vào làm bàn tay cậu ngứa ran, Tô Sầm khẽ nói: “Anh tin em, anh chỉ lo cho an toàn của các em, không muốn các em chịu tổn hại thêm nữa.”



“Đúng là đại nhân kia giết người, em không lừa anh.” Hổ Tử nhìn Tô Sầm, nghiêm túc nói: “Em sợ vì chuyện khác cơ, nhưng em không nói dối đâu.”



“Không định cho anh biết em sợ điều gì à?”



Hổ Tử mím môi suy nghĩ, rồi lắc đầu.



“Được, anh biết rồi.” Tô Sầm cười với nó: “Về đi, ở đây không ai làm hại được các em đâu, chăm sóc cho cái Hai.”



Đợi nó về phòng Tô Sầm mới đứng dậy, dặn quan sai phía sau: “Triệu tập người soát núi, nhất định phải tìm cho ra Lương Phương.”







Ra khỏi phòng thì thấy người hầu của Lý Thích đang đợi bên ngoài, mời cậu về dùng cơm sáng.



Lúc ăn cơm Tô Sầm lại bắt đầu lơ đãng, cầm đũa gắp thức ăn còn suýt chọc vào bát Lý Thích, Lý Thích nhướng mày: “Sao? Ăn của ta ngon hơn à?”



Bấy giờ Tô Sầm mới nhận ra mình vượt phép, ỷ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2534937/chuong-139.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trường An Thái Bình
Chương 139: Mưa to
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.