Mấy hôm sau lại vào phủ Chương, Tô Sầm để ý thấy so với lần trước, bây giờ khắp hành lang, cửa nẻo trong phủ đều dán kín những lá bùa viết chữ đỏ, còn chỉnh tề hơn lụa đỏ treo đêm giao thừa. Chỉ có điều bùa này không mang lại cảm giác hoan hỉ vui tươi mà trông còn hơi rùng rợn.
“Đạo sĩ Huyền Thanh Quan không có tác dụng sao?” Tô Sầm hỏi người hầu dẫn đường: “Dán đầy những bùa thế này mà vẫn không trấn được chuột tinh kia?”
“Đạo trường ấy là thần tiên đấy, từ ngày dán bùa con chuột thành tinh kia không dám ra phá bĩnh nữa, chỉ có điều…” Người hầu ngập ngừng, cẩn thận nhìn quanh rồi nói nhỏ: “Trong phủ này không chỉ có một con chuột tinh thôi đâu, e là còn có thứ quỷ quái khác nữa…”
“Thứ quỷ quái khác?” Tô Sầm nhướng mày, nhà Chương Hà này là động tinh quái hay sao?
Vừa định hỏi tiếp đã thấy người hầu kia sợ hãi im miệng, ngẩng đầu lên, cậu bắt gặp Chương hà đang đứng ngoài cửa, lạnh lùng nhìn họ bằng ánh mắt như cá chết.
Tô Sầm tự nhiên hành lễ, gọi một tiếng “Chương đại nhân”. Hiển nhiên Chương Hà vẫn còn cảnh giác với cậu, chỉ đáp lại qua loa rồi bước vào phòng, Tô Sầm lắc đầu đi theo, chân bước theo sau, lòng thầm nghĩ Chương đại nhân này thù dai quá.
Vào trong phòng, Chương Hà ngồi xuống chủ vị lại không có ý mời Tô Sầm ngồi. Tuy đôi mắt già cả của lão đã mờ nhưng vẫn như gương sáng, Tô Sầm này là người của Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2534495/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.