Tô Sầm nói giết Điền Bình Chi không phải ý của Tiên đế cũng không phải lời vô căn cứ để tìm đường sống cho mình, mà trong mắt cậu, Tiên đế không phải người ưa giết chóc.
Cả Liễu Trình và Chương Hà có liên quan đến vụ án này đều không chết, Trần Quang Lộc điều tra án cũng không chết, cả nhân chứng quan trọng như Tiểu Lục Tử cũng chỉ bị Tiên đế đuổi đi thủ lăng.
Mà trong tám năm Tiên đế tại vị, tuy không có thành tựu gì đáng kể nhưng xử phạt khoan dung, số tử tù đợi xử trảm rất ít. So với tập hồ sơ hình ngục dày cộp những năm Vĩnh Long thì những năm Thiên Thú chỉ có một cuốn mỏng, thậm chí còn không nhiều phạm nhân bằng một trong số những năm Vĩnh Long đầu tiên.
Nhưng điều này đều chứng minh Tiên đế không phải người tàn bạo, rất có thể là bị kẻ khác giật dây.
Còn Lục Tốn, năm xưa từng đồ sát hơn hai trăm người ở Lục Gia Trang để lôi kéo Tống Nghị. Vì ham muốn cá nhân mà bỏ mặc hàng vạn bách tính Từ Châu, đúng thật là kẻ quen thói bạo ngược, thích đùa giỡn người khác trong tay.
Tô Sầm lạnh lùng nhìn Lục Tốn: “Những năm qua, Ám Môn ẩn mình trong tối, vươn tay đến cả kinh tế, quân sự, thậm chí là triều đình, thao túng muối tư, cấu kết Đột Quyết, gài cắm gian tế vào triều, ám sát mệnh quan triều đình. Ta tin rằng các vị ở đây đều từng bị chúng lôi kéo hoặc ngáng chân rồi.”
Có mấy quan viên trên đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2534451/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.