Tô Sầm lập tức hiểu ý Lý Thích.
Hắn muốn mượn binh lực từ phủ Chiết xung bao vây ngoài Trường An.
Thoạt nhìn, binh sĩ của những phủ Chiết xung kia là binh, nhưng thực chất đa số vẫn là dân.
Năm xưa Hoàng đế Thái tổ bình thiên hạ, đầu tiên phải cần có binh. Nhưng quân đội nằm hết trong tay quý tộc tiền triều, lấy đâu ra binh cho ông dùng? Không còn cách khác, ông đành chiêu mộ nguồn lính từ dân gian, hóa nông thành binh. Khi binh lực khan hiếm, thậm chí còn từng có chuyện “Võ đế diệt Phật”, tận dụng hết những sư tăng trong chùa và ruộng đất, mở rộng nguồn lính và tài chính.
Sau khi bình định thiên hạ, Hoàng đế Thái Tổ vẫn không quên đề phòng, không bãi bỏ ngay chính sách này mà vẫn chiêu mộ nông dân tòng quân khắp các nơi, chuẩn bị đến lúc chiến tranh, sau đó thành lập phủ Phiêu kỵ để quản chế, đó là hình thức ban đầu của phủ Chiết xung. Sang thời Hoàng đế Thái Tông, Hoàng đế Thái Tông phá bỏ và thay đổi phủ Phiêu kỵ trên nền tảng có sẵn, tập trung binh lực chính vào Quan Nội đạo, dần dần hình thành hình thế quân sự “tập trung bên trong, chế ngự bên ngoài” như hiện nay.
Thời điểm phủ Chiết xung phát triển nhất, có tới hơn sáu trăm phủ thiết lập trên khắp cả nước, trong đó chỉ Quan Nội đạo đã chiếm hơn một nửa. Ngoài mặt nói rằng “lấy quân trong quan trấn áp bốn phương”, nói trắng ra đơn giản là lo sau này đám man rợ bên ngoài đánh vào vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2532997/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.