Đường Chu Tước chia đôi thành Trường An, cũng là trục đường giữa nối thẳng cổng Minh Đức với cung Thái Cực.
Hiện giờ, Lý Thích hạ trại dưới cổng Minh Đức, Lý Thịnh tọa trấn trong cung Thái Cực. Lý Thích nắm giữ trọng binh có thể đánh thẳng vào hoàng thành, Lý Thịnh lại nắm giữ tính mạng của Thiên tử nhỏ và thần tử nửa triều. Hai bên giằng co, kìm hãm lẫn nhau, bỗng chốc đạt tới một thế cân bằng vi diệu.
Tô Sầm đứng trên cổng Minh Đức cùng Lý Thích, nhìn xuống ngàn vạn dân chúng trong thành, chợt nhớ về tết Nguyên tiêu hai năm trước.
Cảnh tượng khi ấy như mới hôm qua, người bán đèn, kẻ diễn xiếc, đèn hoa rực rỡ náo nhiệt vô cùng. Lúc đó cậu còn thắng được một chiến đèn hình cáo ở sạp đố chữ, chẳng qua sau đó bị người này ngang ngược cướp mất.
Chỉ mới hai năm trôi qua, thành Trường An rộn ràng năm ấy đã khác hẳn.
“Nghĩ gì thế?”
Tô Sầm hoàn hồn, nghiêng đầu nhìn Lý Thích cũng đang nhìn cậu, cười bảo: “Đang nghĩ Lý Thịnh đã sửa lại lỗ hổng em làm nổ ở cung Hưng Khánh chưa, đừng để tên trộm nào vào trộm mất rượu dưới hầm của ngài. Cả mấy chậu lan của Tống Kiến Thành nữa, không biết có còn sống không. Cũng không biết cỏ trong căn nhà ở phường Trường Lạc của em cao tới đâu rồi.”
Lý Thích ôm cậu vào lòng, cười bảo: “Nhớ nhà rồi.”
“Vâng.” Tô Sầm nghĩ xong thì gật đầu, chẳng phải là nhớ nhà đó sao? Nhìn ánh lửa muôn nhà dưới kia, dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-an-thai-binh/2532993/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.