Tiểu bạo dựa vào nâng đỡ, đại bạo lại dựa vào mệnh.
Hạ Đình Vãn là ví dụ hoàn hảo nhất của câu nói này.
Sau y, trong giới không còn ai có thể lặp lại con đường truyền kỳ ấy nữa.
Lúc trước, khi đạo diễn quốc dân Hứa Triết quay bộ phim “Lời cá voi” tuyển nam chính ở Hải Tuyển thành phố H, Hạ Đình Vãn theo Hình Nhạc xuất thân chính quy đi tham gia náo nhiệt.
So với danh tiếng của Hứa Triết, trường quay Hải Tuyển có thể gọi là thô sơ mộc mạc. Trong căn phòng nhỏ đặt một cái bàn, trên bàn cũng chỉ có hộp cơm và mấy chai nước khoáng. Đạo diễn, giám chế và trợ lý đều ngồi chen chúc quanh cái bàn, trước bàn có một con chó cỏ gầy gò đang nằm.
“Cậu mười sáu tuổi, mẹ bỏ nhà đi, cha thì say xỉn, thường xuyên đánh đập cậu, con chó con cậu nuôi là bạn duy nhất của cậu. Thử tưởng tượng một chút, sau khi vừa trải qua một trận đánh đập, chỉ có chó con ở bên, cậu sẽ hành động với nó thế nào, hãy biểu diễn đi.”
Đây là đề bài mà đạo diễn Hứa đưa ra.
Hình Nhạc chỉ suy nghĩ vài phút rồi nhanh chóng nhập diễn.
Lúc bước đi, chân hắn hơi khập khiễng để chứng tỏ vị trí của vết thương, khi ôm lấy chó con, ánh mắt hắn nhìn về phía đạo diễn Hứa lại biểu lộ nỗi xót thương: “Trên thế giới này tao chỉ còn mỗi mày thôi Cầu Cầu à…” Trong khi nói, khóe miệng của Hình Nhạc cũng không quên run rẩy mấy lần.
Từ tứ chi đến nét mặt đều không hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-va-sau-ly-hon/184775/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.