Việc Kỷ Triển và Lục Tương Nam đến thăm khiến Hạ Đình Vãn rất mong chờ. Những ngày y một mình dưỡng thương tuy rất thoải mái, nhưng khi Tô Ngôn không ở nhà, thi thoảng y cũng cảm thấy buồn chán.
Tô trạch đột nhiên náo nhiệt khiến y rất hào hứng, ngày hôm sau, lần đầu tiên y thức dậy sớm cùng lúc với Tô Ngôn.
Bây giờ Hạ Đình Vãn đã có thể đứng thẳng bằng cách nhón đầu ngón chân, nên sau khi Tô Ngôn ôm y đến nhà vệ sinh, hai người sẽ đứng cạnh nhau dùng bàn chải điện đánh răng. Vì thời gian làm việc và nghỉ ngơi của hai người khá lệch nhau, nên hồi còn cưới nhau, cảnh này cũng rất hiếm thấy.
Hạ Đình Vãn vừa đánh răng vừa liếc mắt nhìn lén Tô Ngôn.
Ánh bình minh chiếu qua cửa sổ phía trên thành một vệt nắng, dường như đã dát một lớp vàng li ti lên một bên khuôn mặt rắn rỏi của Tô Ngôn.
Tim y bỗng đập thình thịch.
Sau khi rửa mặt xong, Hạ Đình Vãn bỗng kéo tay Tô Ngôn lại: “Tô Ngôn, em cạo râu giúp anh nhé.”
Vừa thốt xong câu này, chính y đã thấy vành tai mình nóng bừng.
Thật ra y rất thích dính lấy Tô Ngôn mọi nơi mọi lúc, làm những chuyện mà người ngoài cảm thấy rất sến súa.
Nhưng da mặt y mỏng, lúc làm nũng cũng giống như một chú mèo con đang nhe nanh múa vuốt. Nếu Tô Ngôn từ chối, y sẽ cào cấu anh.
Tô Ngôn quay đầu lại kinh ngạc nhìn y, trên mặt còn vương giọt nước.
Hạ Đình Vãn chờ đến mức nóng bừng cả mặt, y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-va-sau-ly-hon/1501080/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.