Hạ Đình Vãn biết mình đã tỉnh, tuy nhiên y không muốn mở mắt. Thân thể được bao bọc trong lớp chăn mềm mại, tựa như cái ôm ấm áp của Tô Ngôn trong mộng.
Y không bỏ được, cũng không muốn trở lại hiện thực lạnh như băng. Có thể trốn trong giấc mộng như không mộng ở hồi ức, dù chỉ mười phút, ba bốn phút gì đó cũng tốt lắm rồi.
Hạ Đình Vãn hít một hơi thật sâu, chờ đến khi chuông báo thức lại vang lên lần nữa, y mới mỏi mệt ngồi thẳng dậy.
Hôm nay y bắt đầu xử lý tình hình tài chính cá nhân với Triệu Nam Thù.
Đáng lẽ chuyện này đã sớm phải bắt tay vào làm, chỉ là Hạ Đình Vãn không có tâm trạng, Triệu Nam Thù cũng không muốn lấy ra làm phiền y. Nhưng sau khi đã biết đến chuyện Doãn Ninh, y quyết định phải tự mình chăm sóc cho cậu bé, có rất nhiều chuyện vô cùng khẩn cấp cần phải bắt đầu xử lý.
Thế nhưng khi xem xét thật cẩn thận, lần đầu tiên y nhận ra tình hình kinh tế của mình thê thảm bao nhiêu, quả thật không hề giống một minh tinh đã từng hot như mặt trời ban trưa.
Trước đây y kết hôn với Tô Ngôn, cơ hội là do tài chính công ty cha dượng y bị chặt đứt. Không chỉ không trả nổi lương cho nhân viên và thiếu nợ ngân hàng một số tiền lớn, ông ta còn vay mượn rất nhiều khoản vay tư nhân nặng lãi, nếu không trả nổi sẽ táng gia bại sản.
Khi đó mặc dù Hạ Đình Vãn là ảnh đế Cannes danh tiếng đang thịnh, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-va-sau-ly-hon/1501014/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.