Sau khi Cố Tuấn Xuyên ra khỏi cục dân chính, cả người hăng hái. Lúc anh vui vẻ vốn đã như gió xuân vờn mặt, trời trong rực rỡ, hôm nay càng hơn hẳn. Vui vẻ lan ra tận khóe mắt đuôi mày, mặt mày như bừng sáng.
Lận Vũ Lạc khuyên anh đừng quá đắc ý, dù sao hiện giờ kết hôn dễ ly hôn cũng dễ. Cố Tuấn Xuyên bèn khóa chặt cổ họng cô giữa ban ngày ban mặt, bảo cô nuốt lời phân chó ban nãy trở về, Lận Vũ Lạc nhấc chân đá anh. Người qua đường cười họ, Cố Tuấn Xuyên cũng chẳng chịu bớt lại, vươn tay ôm Lận Vũ Lạc, vác cô vào xe.
Chẳng qua chỉ nhận giấy kết hôn thôi, tâm trạng Cố Tuấn Xuyên lại thay đổi to lớn. Anh thấy giữa mình và Lận Vũ Lạc lại tiến về trước thêm một bước, tuy vẫn là hai người, nhưng trái tim đã khóa lại bên nhau. Anh đưa Lận Vũ Lạc đi làm, ở trước cửa phòng tập yoga kéo cô đang muốn bước vào lại, hôn trán rồi hôn môi cô, Lận Vũ Lạc tránh, anh lớn tiếng bảo:
"Sợ cái gì? Lĩnh chứng vào cương vị rồi."
Dứt lời còn thuận tay lấy giấy kết hôn từ túi áo ra, có vài người ở cửa hàng khác tình cờ trông thấy, Cố Tuấn Xuyên bèn khoe khoang. Lận Vũ Lạc đỏ mặt, véo eo anh, anh không phản ứng.
Anh đắc ý muốn chết, trưởng phòng đi ngang qua, mắng anh một câu:
"Mau đeo khẩu trang vào! Trừ điểm mọi người!"
Dứt lời bèn bước qua lấy giấy kết hôn xem thử, lớn tiếng nói:
"Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-song-mua-tanh-gio-lang/3562056/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.