Hành trình tương lai xa xôi sẽ thế nào, Lận Vũ Lạc chưa được thấy. Nhưng lớp đầu bếp gì đó cô đã thử rồi.
Cô và Cố Tuấn Xuyên, mỗi tuần hai tiết, cô ở phòng này học phân biệt hạt cà phê, Cố Tuấn Xuyên ở phòng khác học cắt khoai tây sợi. Phòng của Cố Tuấn Xuyên lửa cháy khói mù, thật sự quá buồn cười. Lận Vũ Lạc hỏi Cố Tuấn Xuyên tại sao không đăng ký lớp đầu bếp món Tây, nhất quyết phải học món Tứ Xuyên trước, dù học món Hoài Dương cũng được mà!
Cố Tuấn Xuyên đáp:
"Đầu tiên, hai chúng ta là dạ dày Trung Quốc, kế tiếp, món Tứ Xuyên rất ngon. Anh học món Tứ Xuyên Hồ Nam trước, rồi đến Sơn Đông, cuối cùng là Hoài Dương."
Anh nói cứ như muốn lật tung giới ẩm thực lên vậy.
Lận Thư Tuyết không ngờ con trai mình lại học nấu ăn, cố ý bay về Bắc Kinh thăm họ. Vừa khéo là kỳ nghỉ quốc khánh, Lận Vũ Lạc mới học xong vẽ hoa đơn giản. Cô ở nhà pha cà phê, vẽ trái tim trên lớp cà phê cho Lận Thư Tuyết, Cố Tuấn Xuyên ở nhà bếp nhiệt tình phát huy tài năng nấu nướng.
Hai người phân công rất có trật tự.
Lận Vũ Lạc nhớ kỹ Cố Tuấn Xuyên muốn được yêu thương thiên vị, dẫu Lận Thư Tuyết ở đây cô vẫn không cố ý bớt lại, vẽ một chiếc lá cho Cố Tuấn Xuyên, cẩn thận bưng vào nhà bếp. Cố Tuấn Xuyên cúi đầu bảo cô đút, cô nhỏ tiếng nói:
"Hơi quá rồi đó."
"Thiên vị."
Cố Tuấn Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-song-mua-tanh-gio-lang/3540219/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.