Thảo luận về hôn nhân chấm dứt, Cố Tuấn Xuyên giải quyết công việc trong tay rồi lấy điện thoại ra xem camera phòng khách, Cố Tây Lĩnh đang tiếp đãi bạn bè. Trước giờ ông ta luôn thích náo nhiệt, ngày xưa hay mời bạn bè đến nhà ăn cơm uống rượu, ăn xong còn ra ngoài hát karaoke, chắc hôm nay cũng như vậy.
Cao Phái Văn lấy điện thoại anh xem, khen ngợi trạng thái của Cố Tây Lĩnh:
"Bố anh uống thuốc trường sinh bất lão phải không? Sao chẳng già chút nào vậy? Hơn nữa anh xem cách ăn mặc của ông ta, chẳng phải mấy ông chú hợp thời ư?"
"Ông già khốn nạn."
Cố Tuấn Xuyên thấy mình không có khái niệm "tôn trọng người lớn", thỉnh thoảng anh sẽ giương cung bạt kiếm với Cố Tây Lĩnh, có một lần lâu nhất là nửa năm cả hai bố con không nói chuyện. Anh thấy bạn bè của Cố Tây Lĩnh lần lượt kéo đến trong camera, vẫn là mấy ông già khốn kiếp kia, biết ngay nhà mình lại gặp nạn.
Anh bảo dì giúp việc về nhà, hôm sau cũng không cần đến, lương vẫn tính như bình thường. Dì giúp việc hỏi anh tại sao, anh nói bố mình thích ngủ chuồng heo.
Cố Tây Lĩnh như biết Cố Tuấn Xuyên đang nhìn ông ta, thỉnh thoảng lại nâng ly rượu về phía camera, coi như chào hỏi.
Cố Tuấn Xuyên lười để ý ông ta, tối đi đón Lận Vũ Lạc đến nhà mới của anh. Thế mà nhà mới của anh lại cùng khu dân cư với Khổng Thanh Dương.
"Anh ở cùng khu với luật sư Khổng."
Lận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-song-mua-tanh-gio-lang/3313032/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.