"Tôi không muốn sinh con cho anh."
"Nhưng cô lại quan tâm đến t*ng trùng của tôi?"
Cố Tuấn Xuyên nhìn Lận Vũ Lạc:
"Không thể nào Lận Vũ Lạc, cô nghĩ gì trong lòng cô hiểu rõ, đừng giả vờ vô tội với tôi."
"Tôi mặc kệ anh nghĩ gì, tôi chỉ muốn tránh rủi ro thôi."
Lận Vũ Lạc vừa dứt lời, đã bị Cố Tuấn Xuyên đè xuống giường, không uổng công anh chơi bóng bầu dục, Lận Vũ Lạc phát giác cơ bắp căng chặt và khớp xương rõ rệt của anh, cấn vào khiến chân cô đau đớn.
Cô thấy sợ hãi, hơi thở tự động nghẹn lại ở cổ họng, mãi không thoát ra được. Còn Cố Tuấn Xuyên đột ngột thẳng người dậy, tuy bị quần áo ngăn cách nhưng sức sống mạnh mẽ, Lận Vũ Lạc muốn nhấc đầu gối đá anh lại bị anh đè mạnh về.
"Anh giở trò lưu manh."
Lận Vũ Lạc buộc tội anh.
"Tôi vốn chẳng phải người tốt."
Một tay Cố Tuấn Xuyên nhẹ nhàng khống chế hai tay Lận Vũ Lạc.
"Tôi nói cho cô biết Lận Vũ Lạc, đừng chơi chiêu trò với tôi."
Bàn tay còn lại của Cố Tuấn Xuyên đặt lên cổ cô, ra vẻ muốn bóp cổ cô:
"Tôi không phải người tốt, cô cũng đừng trêu chọc tôi. Tại sao cô phải đặt lịch kiểm tra ngu ngốc kia, tự trong lòng cô hiểu rõ."
Cổ của Lận Vũ Lạc rất ấm, lòng bàn tay anh dán vào, thậm chí có thể cảm nhận được tốc độ máu chảy dưới làn da mỏng manh và mịn màng của cô.
Cố Tuấn Xuyên được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-song-mua-tanh-gio-lang/3313023/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.