"Tôi không bán thân."
Lận Vũ Lạc ưỡn thẳng lưng, cho mình thêm chút tự tin. Cũng vì động tác của cô như thế, khiến đường cong của cô càng thêm xinh đẹp, mà cơ thể cô lại rất mềm mại. Đổi lại là người khác cũng sẽ có một vài suy nghĩ đen tối.
"Tôi cũng chẳng có tiền. Cô cũng biết làm nghề của chúng tôi, bữa đói bữa no, không phải ngày nào cũng kiếm được hai trăm ngàn, phải xem chủ có vui hay không."
Cố Tuấn Xuyên bịa vài câu, không hề mắc bẫy của Lận Vũ Lạc. Nhưng lúc này khóe môi Lận Vũ Lạc xụ xuống, tỏ vẻ buồn bã:
"Chủ yếu là tháng này KPI của tôi không đủ, muốn nhờ anh Cố giúp."
"KPI không đủ có hậu quả gì?"
"Có lẽ sau này tôi chỉ có thể dạy lớp tập thể, không dạy cho chị Lận được nữa."
Thậm chí trong mắt Lận Vũ Lạc còn lấp lánh ánh nước, tỏ vẻ yếu thế với Cố Tuấn Xuyên. Mà anh cũng chỉ bĩu môi, thốt ra một câu:
"Tiếc quá nhỉ."
Không mắc bẫy của Lận Vũ Lạc. Lận Vũ Lạc nhớ rõ lời dạy của Phương Liễu, nhẫn nhịn xúc động muốn đánh Cố Tuấn Xuyên một trận ra trò, cố hết sức đối xử thân thiện với anh. Hoạt động là giả, rút thưởng là thật, những ai gia hạn thẻ tập trong một lần từ bốn trăm ngàn trở lên đều có thể rút thưởng bất cứ lúc nào. Nhưng đạo hạnh của Lận Vũ Lạc còn yếu, không lừa được gã hồ ly như Cố Tuấn Xuyên.
Cô còn chưa có đối sách tiếp theo, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-song-mua-tanh-gio-lang/2739134/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.