Bên cạnh hắn, Trình Bắc Vọng cũng không có gì để làm giống hắn, hai người đều có chức tước cao trong Tả quân, nhưng dựa vào kinh nghiệm và tuổi tác của họ, các lão tướng hiển nhiên đều coi bọn họ là những thiếu niên vô tri đến để vui chơi.
Tống Lương Thần không cam tâm, tuy nhiên có không cam tâm thì cũng chẳng thể làm gì được, hiện tại tình thế ổn định, không phải lúc cùng các thái ấp khác huấn luyện binh lính, cũng không có cơ hội thể hiện, vô phương khiến người tin tưởng hắn mang đất nước trong lòng.
Được thôi, dù không coi trọng hắn với tư cách là giám quân cũng bỏ đi, kết quả là khi nghị sự kết thúc, mọi người thậm chí còn không bẩm báo mang tính tượng trưng cho hắn mà chỉ trực tiếp giải tán là rồi.
“Haha.” Trình đô đốc vừa cười mấy tiếng, khoanh chân dựa vào ghế, nhìn căn phòng giờ đang trống rỗng, lại nhìn Tống Lương Thần đang đen mặt bên cạnh: “Bây giờ ngươi biết tại sao ta lười đến quân doanh rồi đó, có muốn về phủ nghe vài tiểu khúc không?”
“Hiểu rồi.” Tống Lương Thần thâm tình nhìn hắn: “Trước đây ta đã trách lầm ngươi.”
Trình Bắc Vọng lúc mới làm đô đốc cũng rất nhiệt tình, nhưng về sau dần dần rảnh tay nhàn rỗi, hắn thậm chí còn mắng mỏ, cho rằng Trình Bắc Vọng không cầu tiến bộ.
Kết quả bây giờ mới phát hiện ra, không phải hắn không cầu tiến bộ, mà là những người này căn bản không cho họ cơ hội tiến bộ.
Chí hùng khó đạt a...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-nha-qua-phu-lam-dao-hoa/2756249/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.