Vườn vải cách khách sạn không xa lắm, nhưng cũng không coi là gần, lái xe cũng mất một chút thời gian, đại khái là tầm 15 phút.
Đường đi vào vườn vải rất dễ nhận ra, ngoài cửa có hai cái ô che nắng, một cái bàn dài, bên trên bày đủ loại rổ lớn nhỏ đựng vải, mỗi quả đều rất tươi, phía sau bàn là một người đàn ông đang ngồi ngủ say.
Vào lúc này có lẽ là sẽ không có ai tới, thật sự là trời quá nóng, có thể ngủ ngon như vậy cũng là một nhân vật lợi hại.
Khương Hành và Lý Quân tiến lên, gõ gõ mặt bàn, người đàn ông đang ngủ say giật mình, lau lau khóe miệng, vẻ mặt còn đang ngái ngủ.
Đúng lúc Khương Hành tâm tình không tệ, chủ động mở miệng: "Chào bác, ở đây có thể hái quả vải phải không?"
"A a a, có thể, có thể."" Lại ngẩng đầu phát hiện phía sau người này còn có hai cái camera, khiến ông sợ tới mức sửng sốt: "Các anh là phóng viên?"
"Không phải, chúng tôi đang quay chương trình, bọn họ chuẩn bị quay lại quá trình chúng tôi hái vải, có được không?"
"A, không có gì không có không được." Người đàn ông gãi gãi đầu, ông cảm thấy mình còn chưa tỉnh ngủ, có người tới vườn vải của bọn họ quay chụp còn có thể giúp bọn họ làm quảng cáo mà: "Nơi này có ba loại rổ, rổ càng lớn đựng càng nhiều, hái xong tôi sẽ cân cho các vị."
Khương Hành nhìn về phía Lý Quân trưng cầu ý kiến: "Chúng ta lấy hai cái rổ lớn nhỉ?"
Chỗ bọn họ không ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ngay-cong-khai-lao-cong-mat-tri-nho/203068/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.