Loại sự tình vừa mới xong xuôi hôn lễ lại phải cấm dục này, có lẽ cũng chỉ có Khương Hành mới có thể gặp phải.
Chờ thầy thuốc trung y rời đi, Lý Tấn đuổi theo Khương Hành hỏi là nguyên nhân gì, Khương Hành chỉ nói thầy thuốc cho hắn một phương thuốc, chờ Lý Quân khỏi cảm mạo dùng để điều dưỡng thân thể.
Chuyện bị cấm dục, có chết hắn cũng không nói cho người khác, quá mất mặt.
Sau khi hôn lễ kết thúc, tất cả người phụ trách liền bắt đầu dọn dẹp hiện trường, những việc này đều có chuyên gia phụ trách, trên đảo cũng có người trông coi, cũng không cần tới Lý Quân và Khương Hành.
Người Lý gia cũng chưa đi, hiếm khi gặp được nhau, liền ở trên đảo thêm một buổi tối, ba Khương mẹ Khương cũng hiếm khi được đoàn tụ với con trai, cũng nguyện ý ở trên hải đảo xinh đẹp thoải mái này thêm một ngày.
Vào ban đêm, người ba nhà cùng nhau dùng cơm, không khí cũng coi như hài hòa, câu thông nói chuyện phiếm cũng không có gì chướng ngại.
Từ phương diện nào đó mà nói, Lý gia và Khương gia cũng cói như môn đăng hộ đối, không có ai trèo cao ai, cũng không có ai không xứng với ai.
Khi Lý Quân tỉnh lại đã là 6 giờ tối, ngủ một giấc 3 tiếng, cũng khá dài.
Trong phòng rất an tĩnh, Khương Hành đứng trên ban công ngắm mặt trời lặn.
Lý Quân bò đậy, đi toilet, sau đó tay chân nhẹ nhàng đi tới ban công, đột nhiên nhảy lên trên lưng Khương Hành.
Khương Hành bắt lấy cánh tay vòng qua cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ngay-cong-khai-lao-cong-mat-tri-nho/1306907/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.