Đêm khuya tĩnh lặng.
Khương Hành nằm trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được.
Cũng không phải vì không quen giường, thường xuyên đóng phim ở các nơi, đã sớm luyện được bản lĩnh đầu dính gối liền ngủ.
Chỉ vì một câu của người yêu, hắn thật sự không ngủ được!
Tiểu Quân rốt cuộc còn có bí mật gì giấu hắn? Rốt cuộc che giấu bí mật gì?
Khương Hành trực tiếp bò dậy, chạy ra ban công hóng gió, càng thổi càng tỉnh táo.
Đương nhiên, nguyên nhân hắn không ngủ được cũng không hẳn là do một câu của Lý Quân, mà phần lớn là khẩn trương nghênh đón hôn lễ ngày mai.
Nhìn từ trên phòng hắn xuống, có thể nhìn thấy hội trường tổ chức hôn lễ ngày mai.
Vào giờ này, nhân viên công tác đều trở về nghỉ ngơi, chỉ còn lại ánh đèn đường leo lắt.
Khương Hành ghé vào lan can, nghe tiếng sóng biển đánh vào bờ, nhớ lại từng chút một thời gian quen biết Lý Quân, trên mặt không giấu được ý cười, độ cong khóe miệng cũng càng lúc càng lớn.
Không ngủ được, nhưng lại không dám quấy rầy Tiểu Quân nhà hắn nghỉ ngơi, cũng chỉ có thể dựa vào hồi ức mà từ từ trôi qua đêm dài, tuy khoảng cách tới lúc bọn họ tỉnh dậy còn chưa tới 8 tiếng.
Đang nghĩ tới việc tốt đẹp, nghe thấy di động của mình vang lên tiếng chuông gọi video call.
Khương Hành cầm lấy di động, nhấn một cái: "Tiểu bảo bối, sao em còn chưa ngủ?"
Lý Quân lúc này đang cầm cái đệm ngồi trên ban công, dựa lưng vào vách tường, nhìn chăm chú vào ánh trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ngay-cong-khai-lao-cong-mat-tri-nho/1306904/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.