Trong chương trình, ba người bọn họ sau khi đi ra từ phòng bếp, nội tâm các võng hữu muốn đem bọn họ ấn ở trên mặt đất phòng bếp đánh một trận
"Ta giết, phòng bếp này còn có thể dùng sao?"
"Là một người yêu thích nấu ăn, nếu ai biến phòng bếp của tôi thành như vậy, sợ đã sớm trở thành vong hồn dưới đao của tôi!"
"Cuồng phong quá cảnh cũng không hơn, sao tôi cảm thấy gân xanh trên trán Vệ lão sư sắp nổ tung rồi."
"A? Anh Quân còn biết tán đả? Tôi cư nhiên ủng hộ anh ấy đánh Khương lão sư một trận!"
"Tôi cũng....."
"Không được, tôi thật sự muốn đánh chết bọn họ, tay ngứa quá."
"Quả nhiên, cơm lợn này cực kỳ có ăn!"
"CMN trà chan canh, ha ha ha ha ha!"
"Hỏi một vấn đề, dưa muối là Khương lão sư mang từ nhà tới, cuối cùng khi anh ấy gọi điện thoại cho anh Quân khen anh Quân làm dưa muối ăn rất ngon, theo cái logic này, cuối cùng đưa ra kết luận là gì?"
"A a a a a a đậu xanh a a a a a cp sứt mẻ của ta là thật!"
Sau khi Khương Hành xem xong chương trình, đầy mặt đều là ý cười: "Đột nhiên không muốn công khai nữa."
Lý Quân bất đắc dĩ mà nhìn hắn: "......" Như bây giờ và công khai có gì khác nhau sao?
Tắt đi ipad, Khương Hành quyết đoán bế lên Lý Quân cùng lướt di động, hai người thường xuyên như vậy, cũng không có vấn đề gì.
Nếu tắt màn hình đi, ảnh ngược qua màn hình di động chắc chắn sẽ hiện lên vẻ mặt cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ngay-cong-khai-lao-cong-mat-tri-nho/1306895/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.