Ra ngoài hai ngày, ngày đầu tiên Khương Hành phải làm việc, sáng sớm ngày hôm sau Lý Quân đi tới thánh địa tình nhân nổi tiếng gần đó chụp ảnh.
Bọn họ tới sớm, sáng sớm tinh mơ cũng không có người mấy, tháo mũ xuống chụp cũng không bị ai phát hiện.
Hai người còn trộm tránh ở sau cây làm một nụ hôn, một bác trai mang theo đồ ăn đi ngang qua giơ ngón tay cái lên với bọn họ, hai người mới vô liêm sỉ chui ra từ đám cây cối, mặt vô biểu tình.
Thời gian có thể chơi chỉ có buổi sáng và trưa, 5 giờ chiều ngồi máy bay về thành phố Giang Lâm.
Thánh địa tình nhân không chỉ là nơi chụp ảnh chung, bên cạnh còn có một cái miếu Nguyệt lão, bên trong có một cái cây Nguyệt lão.
Hai người mua hai sợi dây tơ hồng buộc vào cành cây, từng người ước nguyện một điều.
Có một đạo sĩ mặc đạo bào ngồi trong quầy hàng nhỏ bên cạnh, hỏi hai người bọn họ có muốn rút một quẻ hay không.
Khương Hành cảm thấy hiếm khi có thể đi chơi riêng một chuyến với Lý Quân, hai người thay phiên nhau rút quẻ, nhưng đạo sĩ nói giải quẻ phải tìm đại sư bên trong, đại sư đang ở bên trong giải quẻ cho người ta, nếu hai người thật sự muốn giải có lẽ phải đợi nửa tiếng.
Hai người nhìn nhau, đem thẻ tre trả lại cho đạo sĩ trẻ tuổi.
Suy nghĩ của Khương Hành và Lý Quân đều giống nhau, sẽ không đi cưỡng cầu một thứ gì đó, bọn họ là thuyết vô thần, loại việc bái thần giải quẻ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ngay-cong-khai-lao-cong-mat-tri-nho/1306884/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.