Quy tắc chụp ảnh của chương trình hoàn toàn không có hiệu quả với hai người Khương Hành và Lý Quân, bọn họ trực tiếp về khách sạn, cũng không đi xa, nhưng như vậy lại có vẻ càng tôn trọng chương trình, càng tôn trọng khách sạn mà bọn họ đã sinh sống 1 tháng.
Dựa theo tình hình trước mắt mà nói, những người khác đều chạy tới những khu vực có phong cảnh xinh đẹp xung quanh, nơi nào có cảnh đẹp liền đi tới đó chụp, cố gắng đem ảnh mình chụp để lại cho du khách, lưu lại ấn ký của mình ở khách sạn.
Nhưng mà, cũng chính vì như vậy, mới hiện ra sự khác nhau giữa ba người bọn họ với Khương Hành và Lý Quân.
Lý Quân và Khương Hành càng có vẻ Phật hệ, cũng càng gần sát với mong muốn biểu đạt trở về thiên nhiên của khách sạn, trải qua cuộc sống yên lặng vốn có, không mang theo nửa điểm công ích, lợi, toàn tâm toàn ý vì khách sạn mà suy nghĩ.
Đúng vậy, Hạt Cát là một điểm nhấn cực kỳ tốt, tất cả những nơi đã tiếp xúc qua trong thôn cũng đều đáng giá là nơi kỷ niệm, hai người đều làm xong yêu cầu của Vương đạo diễn, mà ba người còn lại khác, vẫn còn quá trẻ, không hiểu được hàm nghĩa bên trong yêu cầu làm việc của Vương đạo diễn đối với bọn họ.
Dự tính khách sạn hôm nay cũng chỉ còn lại Lý Quân và Khương Hành, cộng thêm một con mèo và một con Hạt Cát.
Ở bên ngoài đi dạo một vòng, hiện tại mặt trời cũng đã lên cao, nhiệt độ trên mặt đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ngay-cong-khai-lao-cong-mat-tri-nho/1306868/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.