Trải qua sự tình Lý Tấn, Khương Hành đối với những lời mấy vị anh trai này nói đều bán tín bán nghi, mức độ đáng tin trong lời bọn họ nói giảm xuống 50%
Hiện tại Lý Quân nhất định là thích mình, hoàn toàn không cần hoài nghi.
Nếu Lý Quân đã từng có một người thích mười mấy năm, nếu bọn họ không ở bên nhau, thì cũng chỉ là yêu thầm mà thôi.
Đúng, chỉ là yêu thầm!
Phải nói đám anh trai của Lý Quân này đúng là nhàn quá mà, không có việc gì liền tìm việc cho hắn, khiến hắn ngột ngạt, đã thế mỗi lần đều có thể thành công khiến hắn ngột ngạt.
Một đám đều nắm bắt chuẩn xác tâm lý của hắn, chỉ thể nói không hổ là xuất thân trong gia đình lớn, ở phương diện nghiền ngẫm nhân tâm này, điểm kỹ năng toàn tuyệt đối, thật tò mò các anh ngày thường là học cái gì!
Khương Hành cũng rất tò mò về quá khứ của Lý Quân, dù sao hiện tại hắn ở trong mắt người khác cũng là một nhân sĩ mất trí nhớ, hỏi nhiều mấy vấn đề tựa hồ cũng có vẻ thực bình thường.
Khương Hành mặt ngoài không chút gợn sóng: "Vậy người Tiểu Quân thích trước kia là ai, anh biết không?"
Lục Húc lắc đầu: "Nói thật, tôi cũng không biết." Hắn cũng thích Lý Quân, nhưng còn chưa tới mức không có Lý Quân là không được, vẫn ở trạng thái thưởng thức đối phương, thêm vào Lý Quân là lớn lên cùng bọn họ, còn có một loại luyến tiếc.
Có lẽ không có loại cảm giác luyến tiếc đối với em trai ruột như Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ngay-cong-khai-lao-cong-mat-tri-nho/1306858/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.