Khương Hành cũng không ngờ tới mình tùy ý nói một câu mà đã làm giảm điểm ấn tượng của mình trước mặt Lý Ngạn.
Trong lòng lập tức cảm thấy xong đời rồi, chỉ sợ Lý Ngạn ghi thù.
Mà Lý Ngạn chỉ nhìn hắn nhiều một cái liền quay đầu đi, cũng không muốn tiếp tục đề tài này nữa, cũng ở trong lòng ghim Khương Hành một bút.
Khuôn mặt tươi cười của Lý Quân càng có vẻ xem kịch, căn bản không nghĩ tới muốn giúp Khương Hành, dù sao một người là anh hai của anh, một người là bạn trai anh, đứng trước mặt hai người, giúp ai cũng không được, chủ yếu là hai người đều rất biết lăn lộn, còn là trình độ khác nhau, phương hướng khác nhau, anh tránh đi cuộc chiến mới là sách lược tốt nhất.
Lý Quân ôm công chúa Bạch Tuyết, vuốt cằm nó, mập đến nỗi vang lên tiếng lộc cộc, càng vuốt âm thanh lộc cộc lại càng vang lên.
Khương Hành lại nếm thử vươn tay ra, công chúa Bạch Tuyết quyết đoán ngoảnh mặt quay đi.
Lý Ngạn lại không giống Khương Hành, hắn nói với công chúa Bạch Tuyết: "Không đáng yêu một chút nào, hai dúm lông thật xấu."
Công chúa Bạch Tuyết hoàn toàn không quan tâm, mà Khương Hành thì lại hơi cảm thấy vô ngữ: "......"
Không nghĩ tới anh hai Lý Quân lại là dạng này, không chiếm được người ta yêu thích liền nói xấu đối phương, thật ấu trĩ. So sánh ra, tính tình của mình quả thực quá tốt, công chúa Bạch Tuyết cho hắn mặt lạnh hắn cũng không nghĩ tới muốn nói xấu nó, nhưng mà, nói đi cũng phải nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ngay-cong-khai-lao-cong-mat-tri-nho/1306848/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.