Khương Hành và Lý Quân song song đứng ở hành lang, chỉ cần bọn họ vào phòng nghỉ ngơi trên cơ bản tổ tiết mục sẽ không tiếp tục quay chụp.
Hai người đều im lặng không nói chuyện, giống như đứng như vậy là có thể đứng tới khi thiên hoang địa lão.
Lúc này Khương Hành từ chỗ Danny có thể cảm nhận được đầy đủ, mình đứng cạnh ai thì thoải mái hơn.
Lý Quân là người có thể nhẫn nhịn, nhưng khi anh ở trước mặt Khương Hành lại không quá có thể nhẫn nhịn được tình cảm của mình, nhưng mà, anh ũng không muốn nhịn trước mặt hắn.
Tí tách, tí tách.
Lý Quân vươn tay ra ngoài: "Trời mưa."
Khương Hành nghiêng đầu nhìn Lý Quân, người hai ngày trước còn tránh không đề cập tới, mình hôm nay cư nhiên lại chủ động đứng ở cạnh cậu ta.
Khương Hành thuận miệng hỏi: "Ngày mưa, cậu thích làm gì nhất?"
Lý Quân vươn tay hứng giọt mưa, không chút nghĩ ngợi trả lời: "Đương nhiên là ở nhà ngủ, còn anh?" Kỳ thật anh biết câu trả lời của Khương Hành, nhưng càng muốn biết hắn sẽ trả lời như thế nào, hoặc là nói anh cũng có thể mượn cơ hội này thử xem Khương Hành lúc trước có nói dối anh hay không.
Khương Hành nói: "Tôi cũng thích làm ổ ở nhà không đi đâu hết."
Lý Quân ngáp một cái, Khương Hành phát hiện khóe mắt anh nhiễm mưa đêm buồn ngủ, cũng buồn ngủ theo, hắn cũng ngáp theo, không nhớ rõ ai đã từng nói ngáp sẽ bị lây, hiện tại hắn nhận ra rồi.
Lý Quân chớp chớp đôi mắt mệt rã rời, giơ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ngay-cong-khai-lao-cong-mat-tri-nho/1306784/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.