Kiều Giang tức giận nắm chặt tay. Mấy cái tên này dám làm trò đồi bại trước cổng nhà cô?
Không thể chấp nhận!
Nghĩ tới đây, Kiều Giang nhanh chóng quay vào trong biệt thự cạnh phòng bảo vệ rút một thanh sắt to bằng cổ tay cô rồi vác lên vai. Cô lấy chân đạp mở cổng rồi đi tới chỗ đám lưu manh kia. Thanh sắc được gõ vài cái xuống đất, âm thanh làm cho người ta lo lắng.
- Này, mỹ nhân, đừng xen vào chuyện của bọn này!
Kiều Giang có chút chấp nhận hai từ "mỹ nhân" này.
- Nể tình các người kêu tôi là "mỹ nhân", yên tâm tôi sẽ để cho các người sống. Nhưng, dám giở trò đồi bại trước cổng nhà bà thì... không thể tha được!
Giải quyết đám lưu manh kia xong đâu đấy bảo vệ trong biệt thự lúc này mới xuất hiện. Kiều Giang đưa tay lau chút máu khóe miệng mà ném cây gậy sắt xuống bên cạnh. Cô căn dặn bảo vệ xử lí đám người này xong xuôi đâu đấy định quay vào trong. Đột nhiên, một cánh tay vươn ra nắm chặt lấy cổ tay cô. Kiều Giang muốn giựt ra nhưng không được.
- Tôi... hãy.. giúp tôi...
Người phụ nữ đó thở dốc, mái tóc dài che hết cả gương mặt không thấy rõ. Giọng nói của cô ta có chút khàn khàn, không phân biệt được giới tính đi?
Suy nghĩ 1 hồi, Kiều Giang ngồi xổm xuống trước mặt cô ta quan sát. Rõ ràng là dáng vẻ của phụ nữ, mái tóc này cũng không phải là tóc giả, sao cô cứ cảm tưởng cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-mat-toan-tien/2810420/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.