Ngay sáng hôm sau, khi Kiều Giang và Hoàng Dương Vũ dùng xong bữa sáng thì lập tức rời khỏi nhà họ Hoàng.
Sau những lời nói đêm qua thì Kiều Giang càng chắc chắn một điều là cô và Hoàng Dương Vũ giận nhau rồi. Hắn không nói chuyện với cô, chính vì vậy cô cũng chẳng dám lên tiếng.
Có vẻ như quỹ đạo lại quay trở về như cuộc sống trước đây. Một mình cô ở trong ngôi biệt thự rộng lớn, còn Hoàng Dương Vũ thì lại suốt ngày chìm vào công việc của hắn.
Cứ đều như cơm bữa, sáng nào cô cũng đến chỗ của bác Bạch Gia Nặc điều trị tâm lý. Có thể nói phương pháp của anh ta cũng tốt. Từ khi cô điều trị, cô rất ít khi kích động. Tâm lý cũng ổn cả, không có dấu hiệu gì khác. Đầu óc của cô cũng có lối suy nghĩ bình thường hơn.
- Tôi thấy cô rất có năng khiếu viết tiểu thuyết trinh thám đấy.
- Hả?
Bạch Gia Nặc đâm kim tiêm tiêm vào lọ thuốc, lấy ra một liều lượng đủ vừa rồi tiêm vào cơ thể của Kiều Giang. Cô nhắm mắt, hàng lông mày hơi cau lại vì nhói. Vừa rút mũi tiêm ra, Bạch Gia Nặc tiếp tục nói.
- Tôi thấy trí tưởng tượng của cô rất là phong phú. Không những vậy còn rất logic nữa. Trong quá trình thôi miên, tôi phát hiện ra những gì trong đầu cô nghĩ có vẻ như rất nhiều. Cô nên tìm một biện pháp gì đó giải phóng những ý tưởng ấy. Chính vì vậy nên tôi đã đề nghị cô nên đi viết tiểu thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-mat-toan-tien/2810373/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.