Bạch Gia Nặc đúng là một con người kì lạ.
Khoảng tầm 1 tiếng sau, Bạch Gia Nặc cuối cùng cũng trở về phòng, trên tay anh ta còn bưng một cái khay đựng toàn món ăn hấp dẫn đi đến để trước mặt của Kiều Giang.
- Ăn cơm đi.
- Mấy món này là anh đặt sao?
- Cô nghĩ có quán ăn nào mà có thể nấu ngon được như tôi chứ?
Kiều Giang mặc kệ trong đồ ăn có độc hay không. Bây giờ cô đói lắm rồi. Chính vì vậy mà cô đã cầm đũa lên nhanh chóng gắp một miếng ăn ngay.
Có thể nói, Bạch Gia Nặc rất chút ý tới từng cử chỉ của cô. Kiều Giang ăn một miếng lại ăn thêm miếng nữa. Thật sự cảm thấy mùi vị không tệ.
- Sao hả?
- Không ngờ anh có thể nấu ăn ngon như vậy. Được lắm.
Bạch Gia Nặc không nói gì, chỉ cười nhẹ. Trước đây anh ta cũng đã từng làm cho Hạ Liên ăn mấy món nay. Tuy nhiên, cô ấy không hề khen ngon. Điều này khiến cho Bạch Gia Nặc cảm thấy rất tự ti. Không biết khi đó anh đã phải làm đi làm lại bao nhiêu món cho thật ngon nữa.
Đợi cho Kiều Giang ăn xong, Bạch Gia Nặc lấy một cốc nước trắng cho cô uống. Thấy Kiều Giang mãi không động vào cốc nước, Bạch Gia Nặc không nhịn được liền hỏi.
- Không phải cô khát sao? Uống nhanh lên.
- Anh đã bỏ thuốc vào cốc nước này rồi.
Bạch Gia Nặc thật sự muốn mổ cái đầu của Kiều Giang ra xem bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-mat-toan-tien/2810349/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.