Đã lâu lắm rồi Kiều Giang mới có giấc ngủ êm dịu như vậy.
Cái tên Bạch Gia Nặc kia mỗi lần hứng lên lại đem ống tiêm ra tiêm vào cơ thể của cô rất nhiều thuốc. Chính vì vậy mà ngày nào Kiều Giang cũng ngủ trong trạng thái các dây thần kinh tê liệt.
Đến ngủ cũng không được yên ổn. Kiều Giang cảm thấy bản thân của mình quá mức khổ sở rồi.
Kì lạ là lần này cô tỉnh dậy trên một chiếc giường êm ái. Căn phòng được làm bằng gỗ, đồ đạc trang trí xung quanh rất tinh xảo.
Tuy cô không biết bản thân hiện tại đang ở cái địa phương nào nhưng mà cô có thể chắc chắn một điều rằng cô đã thoát khỏi Bạch Gia Nặc kia rồi.
Kiều Giang ngồi trên giường mãi mà cũng không có người đi vào. Chính vì vậy, cô đi xuống giường rồi chân trần đi ra khỏi phòng. Cánh cửa phòng này được thiết kế theo kiểu kéo sang ngang vô cùng dễ dàng.
Cô cứ theo cảm tính mà đi về dãy hành lang trước mặt. Bỗng có một làn hơi nóng từ phía bên tay trái tỏa đến. Kiều Giang vội vàng chạy lại qua đó. Trước mặt cô lúc này là một suối nước nóng với phong cảnh vô cùng tuyệt đẹp. Cảm giác chân thật này khiến Kiều Giang như lạc vào cõi huyền ảo vậy.
Ngay khi cô đang thất thần đứng đó thì một bóng hình cao lớn từ dưới nước ngoi lên. Bờ vai rắn chắc cùng với thân hình vạm vỡ của người đàn ông lọt vào mắt của Kiều Giang khiến cho cô sững sờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-mat-toan-tien/2810346/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.