Sau khi biết Kiều Giang chạy trốn, Bạch Gia Nặc cảm thấy rất hụt hẫng. Anh ta lấy điện thoại gọi cho Hạ Liên.
Nhận được tin tức, Hạ Liên vô cùng tức giận. Cô ta lớn tiếng mắng mỏ Bạch Gia Nặc là đồ vô dụng. Ngay chính thời khắc này, Bạch Gia Nặc sững sờ, như nhận ra tất cả.
Anh vẫn giữ thái độ nhẹ nhàng, nói với Hạ Liên.
- Anh có nấu mấy món cho em. Tay nghề của anh đã tiến bộ rất nhiều rồi… Hạ Liên… Anh…
- Hiện tại mà anh còn nói về vấn đề ấy sao? Anh nghĩ mấy món anh làm tôi sẽ thích ăn hả? Bạch Gia Nặc, anh không tự xem lại bản thân mình đi. Sao anh lại vô dụng như thế chứ!
Bạch Gia Nặc sững sờ, anh ta thất thần ngồi xuống chiếc giường lớn, ánh mắt hướng về phía hai xiềng xích lớn kia. Bóng dáng dáng của Kiều Giang vẫn ở đó. Không hiểu sao anh lại nhớ đến bộ dạng thường ngày của Kiều Giang khi ăn những món ăn mà anh ta làm. Lúc nào cô cũng tỏ ra vui vẻ, mặc dù biết bản thân chính là vật để anh ta thí nghiệm.
- Hạ Liên, anh có gửi cho em một chiếc lắc đồng hồ. Có nó, em có thể dễ dàng điều khiển tâm trí của Kiều Giang…
Nghe đến đây, cơn tức giận của Hạ Liên như giảm xuống. Cô ta lập tức hướng vào điện thoại mà nói.
- Có thật không? Anh gửi cho em món đồ đó sao?
- Đây có lẽ là món món quà cuối cùng anh tặng em. Hạ Liên, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-mat-toan-tien/2810340/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.