Bước vào thang máy, Tô Lam mới hoàn toàn bình tĩnh lại.
Tô Lam không thích những lời thề như vậy.
Dùng sinh mạng để hứa thì có ích gì?
Có thể tin được không?
Hiển nhiên là không.
Mẹ cô khi kết hôn chẳng phải cũng đã từng thề thốt rằng “một đời trọn vẹn, duyên lành mãi bền” sao? Nhưng cuối cùng vẫn cưới người khác.
Huống chi, bây giờ Cố Thành chỉ là một đứa trẻ.
Điều chỉnh lại tâm trạng, từ trong thang máy bước ra, cô lại là Tô Lam kiều diễm, quyến rũ nhưng không lẳng lơ, thu hút mọi ánh nhìn.
Tầng này có tổng giám đốc và một vài phòng ban khác.
Nhìn thấy Tô Lam, các nhân viên trong phòng ban đều ngẩn ngơ, sau đó thì thầm bàn tán.
“Wow, phu nhân tổng giám đốc! Tôi vừa nhìn thấy tận mắt! Thật sự rất đẹp!”
“Khí chất thật xuất sắc! Không ra mắt làm nghệ sĩ thật phí quá.”
“Chỉ cần dựa vào nhan sắc này, debut là đỉnh cao luôn!”
Tô Lam không để ý đến những lời bàn tán, đi thẳng vào phòng trà. Ngoài việc muốn hít thở không khí, cô thực sự muốn uống một cốc cà phê.
Không hiểu trước đây Cổ Thành nghĩ gì, ngày nào cũng uống cà phê đen, như hành hạ bản thân.
Pha một cốc latte, Tô Lam mở điện thoại, thảnh thơi xem tin nhắn mà không nhận ra trong phòng trà có một bóng người đang tiến lại gần, ánh mắt âm u nhìn cô chằm chằm.
Cánh cửa phòng trà nhẹ nhàng mở ra.
“Không ở trên lầu, xuống đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ly-hon-chong-toi-mat-tri-nho/3749035/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.