* Lưu ý: Tiêu đề "Mặt trời là thuốc giải" của chương này là một bài hát do Peace Hotel thể hiện. (Link:) (chú thích của tác giả)
Từ nhà trọ đến cổng Lăng Ba* mất nửa tiếng đi xe, thời gian eo hẹp, Trần Huyền giản lược mọi thứ, chỉ sử dụng son môi và phấn lót để trang điểm. Sau khi nhét khăn giấy, quạt nhỏ,...vào túi xách, cô mở WeChat ra thì thấy Mạnh Địch vừa gửi tin nhắn cho mình, hỏi: Chuẩn bị xong chưa?
*Danh lam thắng cảnh cổng Lăng Ba nằm trên đường Đông Nam, quận Vũ Xương, thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc. Cổng Lăng Ba bao gồm những hàng cầu giàn kéo dài vào hồ và uốn lượn xung quanh. Ban đầu nó là một bể bơi ngoài trời do Đại học Vũ Hán xây dựng để giảng dạy trong thời Trung Hoa Dân Quốc.
Trần Huyền ngay lập tức nhắn lại hai từ: đi ra.
Hai người ra ngoài gần như cùng lúc, gặp nhau đúng giờ, đồng thời khóa cửa.
"Tối hôm qua ngủ ngon chứ??" Trần Huyền mang theo cái túi nhỏ.
Mạnh Địch không trả lời mà hỏi cô: "Còn cô thì sao?"
Trần Huyền: "Không tồi."
Để ý thấy chàng trai không có gì trên người: "Anh không mang theo gì à?"
Mạnh Địch sờ vị trí túi quần: "Tôi mang theo điện thoại."
Trần Huyền nói: "Có phải con trai các anh đều như vậy không? Đi ra ngoài chỉ đem theo điện thoại thôi, một người anh của tôi cũng vậy."
Mạnh Địch nói: "Còn mang theo mắt nữa."
Lúc nói lời này anh nhìn cô và chớp mắt hai lần, hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-luc-chieu-ta/2901925/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.