Bố mẹ của Ngụy Nhất đều không có ở nhà như thường lệ.Chị gái cô cũng chưa về. Cô giúp việc khuôn mặt đỏ lựng, hình như vừa bị đánhthức trong khi đang mơ một giấc mơ đẹp. Cô ấy bước ra với vẻ mặt rầu rĩ, hỏiNgụy Nhất có muốn dùng điểm tâm đêm không. Ngụy Nhất vội nói không cần, chị cứvề nghỉ đi.
Cô giúp việc vô cùng mừng rỡ quay về phòng.
Ngụy Nhất tắm rửa xong liền lên giường, cuộn mình trong chăn và bắt đầu suynghĩ mông lung.
Nghĩ đến nụ cười ấm ấp và mê hoặc của Tô Thích, nhớ đến đôi mắt lá răm của anhmỗi khi cười thật long lanh mà nóng bỏng, nghĩ đến những lời thổ lộ bạo gan củamình mà ngày mai giấc mơ đã thành hiện thực. Ngụy Nhất không dám khẳng định,chỉ phấp phỏng thử đoán xem liệu có phải anh ấy cũng có chút tình cảm với mình?Dù rằng chỉ là một chút! Điều đó đủ khiến người ta trở nên nhút nhát thẹnthùng, nhưng cũng không ngăn được nỗi vấn vương thương nhớ, làm chú nai nhỏtinh nghịch trong tim của Ngụy Nhất cứ thúc đạp liên hồi. Trong màn đêm tĩnhmịch, có thể nghe rõ từng nhịp tim của Ngụy Nhất, cứ kiên trì thôi thúc, thôithúc vì từ "cô bé", rạo rực vì câu nói "không gặp không về"của anh.
Đang trong lúc suy nghĩ mông lung, tiếng còi xe inh ỏi vang lên ngoài cổng tòabiệt thự. Trong đêm khuya vắng lặng, âm thanh đó nghe thật ngông cuồng, chẳngkiêng nể gì cả.
Ngụy Nhất sợ làm phiền đến giấc mộng của cô giúp việc, vội chạy xuống lầu trướckhi cô ấy tỉnh dậy, nhanh chóng ra mở cổng.
Một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/5280/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.